– Cha nuôi đã về… nhưng sắc mặt sao kém như vậy?
Đinh Nhị Cẩu rửa tay rồi đi ra ngoài, nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của Cố Thanh Sơn, giật mình nói.
– Ai… gần đây có nhiều việc, không có nghỉ ngơi được bao nhiêu, rót cho cha nuôi cốc nước, đang khát nước…
Đinh Nhị Cẩu liền rót cốc nước đưa cho Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn ngước cổ uống một hơi cạn sạch, sau đó nói:
– Vụ điều chỉnh cán bộ ở khu khai phát, thì con cũng biết, đã muốn điều chỉnh, thì liên quan đến chuyện tìm kiếm người chọn lựa, đây mới là vấn đề ah.
– Cha nuôi… con nghe nói lại hình như vấn đề chưa có thể đạt thành ý kiến nhất trí.
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Ừ, không nghĩ tới bí thư Hạ Bàn cũng đưa ra một cá nhân tuyển chọn, điều này làm cho chúng ta thật khó khăn, đối với nữ cán bộ Lâm Xuân Hiểu này thì cha không biết, chẳng biết đáy ngọn nguồn như thế nào, cán bộ mà cha nuôi không biết mà cứ đẩy lên, sau này xảy ra vấn đề thì làm sao bây giờ?
Cố Thanh Sơn cau mày nói.
– Cha nuôi, ý nghĩ của cha là đúng, con cũng nghĩ như vậy.
– À… đúng rồi, nếu giữa Lâm Xuân Hiểu và Đường Linh Linh chọn một, con có khuynh hướng chọn ai vậy?
Cố Thanh Sơn hỏi.
– Đây coi như là trưng cầu ý kiến của con sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi, nhưng Cố Thanh Sơn mắt trắng không còn chút máu, không có phản ứng lời của hắn.
Đinh Nhị Cẩu đành tiếp tục nói:
– Ý của con là cũng chẳng cần bí thư cái gì nữa, cứ để cho một mình con kiêm nhiệm là được, phí công tính cái chuyện kia làm chi, lại còn tổn thương tình cảm của mọi người, không tốt lắm đâu.
– Hừ… bộ con muốn đem khu đang phát triển làm thành vương quốc độc lập riêng của mình a, cha nói cho con biết Đinh Trường Sinh, nếu đã đi đến đó hãy thành thật làm cho tốt, ít gây chuyện, khu đang phát triển không phải dễ để mà làm, cha nghe nói còn có một bộ phận rất lớn các hộ khi di dời làm khu phát triển chưa có bồi thường tiền dứt điểm được, mỗi ngày đều có khiếu oan đấy, tốt nhất là đem những chuyện mâu thuẫn này tiêu hóa cho xong tại khu đang phát triển, đừng để cho thành phố thêm phiền toái.
Cố Thanh Sơn nghiêm mặt nói.
– Cha nuôi, cái này xem như làm khó cho con, khu đang phát triển nát thành cái dạng này không phải trong thời gian ngắn mà giải quyết được tất cả các vấn đề, con đâu phải Là Tề Thiên đại thánh đâu, điều đó không có khả năng a, Thạch bí thư chỉ đưa cho con một trăm vạn để bắt đầu hoạt động tại khu khai phát, bảo còn mau sớm kêu gọi đầu tư, trong khi tòa nhà quản lý khu khai phát giống như là một cái sân rộng, mấy gian phòng chỉ là tạm thời, nhìn qua giống như là lừa đảo người đến đầu tư vậy, cho nên con đến đó nhận công tác thì không có vấn đề, còn làm theo sự sắp xếp của lãnh đạo, nhưng là về phần làm cho ra cái dạng gì, thì mọi người cũng không nên ôm quá nhiều hy vọng.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Lời này con có nói cho Thạch bí thư chưa?
Cố Thanh Sơn không có phản ứng Đinh Nhị Cẩu đang nổi nóng, chỉ một câu là đã điểm vào tử huyệt của Đinh Nhị Cẩu.
– Ai… con nào dám nói, hiện tại Thạch bí thư đang hưng phấn trên đầu, con mà nói ra thì làm Thạch bí thư mất hứng… con cũng gánh không nỗi đâu…
Đinh Nhị Cẩu lắp bắp nói ra.
– Lời này con không nói với ông ta, vậy nói với cha nuôi thì có làm được cái gì, cha nuôi cũng cảm thấy lão Thạch chỉ vì cái lợi trước mắt, con thì có chút bản lĩnh, thêm cái gây chút chuyện nhiễu loạn, đục nước béo cò thì cũng có thể, nhưng về nắm một phương để phát triển kinh tế, trước giờ cha nuôi thực sự là chưa thấy qua con có tài năng về phương diện này, nhưng lão Thạch muốn dùng con, ai cũng ngăn cản không được, giờ thì cũng đành nhìn con xem thử sẽ múa máy đến cái dạng gì…
Cố Thanh Sơn nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu gương mặt buồn bã, thì chế nhạo nói.
– Cha nuôi… nói gì đi nữa cũng là cha nuôi của con, không thể mắt nhìn thấy con nhảy vào hố lửa mà không kéo lên a, dù sao sự tình đã đến trình độ này rồi, cha nuôi có nghĩ ra được cái kế nào cho con không vậy?
Đinh Nhị Cẩu bất mãn thấy Cố Thanh Sơn ngồi xem náo nhiệt mà không tỏ thái độ, nói ra.
– Vốn ngay từ đầu cha nuôi đã không đồng ý con đến khu phát triển, tại cục công an thành phố thì con vừa mới có chút thành tích, lại lập tức dời tổ đối với con như vậy thì không tốt, nhưng Thạch bí thư thì hình như cho rằng con làm được, còn những người khác thì lão không tin, hết cách rồi, giờ chỉ có thể là để cho trên đầu con mang kim cô chú, an bài một người làm bí thư để trông chừng con phòng ngừa có chuyện xảy ra, nhưng vấn để lựa chọn người này hiện tại cũng còn đang tranh luận.
Cố Thanh Sơn bất đắc dĩ nói.
– Cha nuôi, ý kiến cá nhân của con tốt nhất là tự con kiêm nhiệm, nhưng nếu không được, chẳng thà con tiếp nhận Đường Linh Linh đảm nhiệm bí thư khu phát triển, còn Lâm Xuân Hiểu thì con không ưa, người đàn bà này con không thể trêu vào, nhưng xem chừng hiện tại cũng không trốn thoát được rồi.
Đinh Nhị Cẩu than thở nói.
Tuy việc đề cử Đường Linh Linh là chủ ý Cố Thanh Sơn, đương nhiên cũng là đề cử người của mình, nhưng đây chỉ là việc của Cố Thanh Sơn, ông cũng không hiểu được ý tứ Đinh Nhị Cẩu…
Đinh Nhị Cẩu không có muốn cùng Lâm Xuân Hiểu chung trong một gánh hát, bởi vì trong mắt hắn, người đàn bà Lâm Xuân Hiểu này là một người trời sinh để làm chính trị, có rất nhiều nam nhân không có khí thế sát phạt quyết đoán như nàng, nhớ chuyện lúc trước cháu trai của Hạ Minh Tuyên trưởng phòng tổ chức Bạch Sơn một tay đưa đến xử lý việc trưng thu đất đai và di dời các hộ dân, dẫn đến sự kiện uống nông dược nhảy lầu sự, nhưng nỗi oan ức này lại đè ở trên đầu Đinh Nhị Cẩu, mặc dù đã qua thời gian rất lâu, hơn nữa Lâm Xuân Hiểu cũng giải thích qua việc này, nhưng vẫn lại dấu ấn trong lòng Đinh Nhị Cẩu.
Hiện tại sở dĩ huyện Hải Dương phát triển kinh tế trong đó có nguyên nhân rất trọng yếu chính là xây dựng con đường quốc lộ qua thôn Lê Viên, đây là một chiến tích rất lớn, hắn là người khởi xướng đã không được tuyên dương lại còn bị bài xích tống đi ra ngoài, trong chuyện này có bao nhiêu phần là do Lâm Xuân Hiểu ban tặng? Ai có thể mà biết rõ được.
Nhưng mọi chuyện đã qua, có đề cập tới cũng thế, phần còn lại là Đinh Nhị Cẩu đang lo lắng chuyện tương lai.
Đinh Nhị Cẩu là chủ nhiệm, nhưng Lâm Xuân Hiểu là bí thư, cái này thì đồng nghĩa với việc nếu Đinh Nhị Cẩu làm ra thành tích thì đều có phần của Lâm Xuân Hiểu dính vào, đã vậy còn có một La bàn Hạ đứng sau lưng làm chỗ dựa cho Lâm Xuân Hiểu, mà Lâm Xuân Hiểu thì nhiều kinh nghiệm phong phú về việc tham chính cùng với độ tuổi cũng chiếm ưu thế, như vậy bước tiếp theo sau này nếu thành công thì có thể Lâm Xuân Hiểu sẽ được đề bạt lên làm Phó chủ tịch thành phố, còn hắn Đinh Nhị Cẩu thì sao đây? Khả năng cao nhất cũng chỉ là là bí thư khu khai phát, hoặc là chủ nhiệm kiêm bí thư mà thôi.
Nhưng nếu là Đường Linh Linh làm bí thư thì khác, tuy Đường Linh Linh là người của Cố Thanh Sơn, nhưng hắn có Thạch Ái Quốc làm chỗ dựa, có Cố Thanh Sơn ủng hộ, nếu có hướng bò lên trên thì cũng chỉ là vấn đề thời gian, cho nên Đinh Nhị Cẩu một ngàn vạn lần không muốn Lâm Xuân Hiểu làm cộng sự là như vậy, về công về tư hắn với Lâm Xuân Hiểu khó mà nhấc lên quan hệ tốt hơn…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Vốn là ăn cơm tại nhà họ Cố, để gặp mặt Cổ Hiểu Manh, nhưng nàng này cũng thật sự là quật cường, kể từ lúc cùng Đinh Nhị Cẩu xảy ra mâu thuẫn kia về sau, nàng không có cùng liên lạc qua hắn, nàng đã nói cho hắn trong thời gian hai năm tự do, suốt thời gian đó sẽ không quản cũng không hỏi đến hắn, nếu như qua hai năm sau, hắn vẫn không hối cải tình tình trăng hoa, thì nàng cũng không còn tồn cái gì hy vọng xa vời.
Mãi đến khi Đinh Nhị Cẩu sắp rời đi, Cổ Hiểu Manh vẫn chưa có trở về nhà, xem ra là nàng thật sự bề bộn nhiều việc, vì vậy Đinh Nhị Cẩu không đợi nữa mà về đến nhà, lại nhận được điện thoại của Chu Hồng Kỳ, nàng bảo hắn sáng sớm ngày mai ghé qua cục công an thành phố một chút, nói là có chuyện muốn trao đổi với hắn.
Đinh Nhị Cẩu nghe giọng nói của nàng rất khẩn cấp, nhưng Chu Hồng Kỳ bảo là nói trong điện thoại nói không thuận tiện, gặp mặt nói thì tốt hơn, Đinh Nhị Cẩu không biết là chuyện gì.
Cho nên sáng sớm, lúc Hạ Hà Tuệ vừa làm xong điểm tâm, Đinh Nhị Cẩu chưa kịp ăn thì không ngờ Chu Hồng Kỳ đã đến đón hắn.
– Đôi mắt đỏ như vậy, đêm qua chị mất ngủ sao?
Đinh Nhị Cẩu ngồi ở bên cạnh ghế tài xế Chu Hồng Kỳ hỏi.
– Đúng vậy, tối hôm qua ngủ không được, vừa mới ở trên ghế sa lon chợp mắt được một hồi.
– Làm cái gì liều mạng như vậy sẽ tổn hại đến sức khỏe đấy, công tác cũng không phải là một ngày làm xong, sau không nghỉ ngơi?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Trường Sinh, chị có thể phải ly khai Hồ Châu rồi, cho nên vội vàng đem những công việc này bàn giao lại, gọi em tới cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn cáo biệt với em, vốn là chỉ định lặng lẽ rời khỏi đây, nhưng mối quan hệ giữa chị và em không phải mới một, hai ngày, cho nên vẫn phải cáo biệt a.
Chu Hồng Kỳ vừa cười vừa nói, nhưng nụ cười của nàng rất là miễn cưỡng, Đinh Nhị Cẩu nhìn ra được.
– Xảy ra chuyện gì sao?
Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm trầm xuống, hỏi.
– Chị trước về trên công an tỉnh, bước tiếp theo làm gì thì vẫn chưa nhất định, đợi khi nào có tin tức chính thức thì chị sẽ nói cho em biết.
Chu Hồng Kỳ nói.
– Chị Hồng Kỳ… em không hỏi về công tác, mà em hỏi chị, có phải là đã xảy ra chuyện gì?
Đinh Nhị Cẩu cau mày hỏi lần nữa, hắn biết rõ Chu Hồng Kỳ là người đàn bà có chủ kiến, mặc dù mình hỏi, thì chưa chắc là nàng nói, nhưng nếu như mình không hỏi, thì Chu Hồng Kỳ lại càng nhất định không nói.
Chu Hồng Kỳ nhìn Đinh Nhị Cẩu, mỉm cười, nói ra:
– Đinh Trường Sinh… em có thể nói cho chị biết, em có ưa thích chị không?
– Vì sao lại hỏi như vậy?
Đinh Nhị Cẩu một hồi tê cả da đầu, hắn không biết vì sao Chu Hồng Kỳ lại quay trở lại vấn đề này.
– Có chính là có, không có thì là không có, câu hỏi này rất khó trả lời sao?
Chu Hồng Kỳ trầm giọng hỏi.
– Có, vẫn luôn có… từ lúc chúng ta lần đầu tiên gặp mặt tại Bạch Sơn thì em đã có rồi…
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Ừ, vậy là tốt rồi, ngay cả chuyện gần gũi giữa chị và em đợt đi công tác bên Thái Lan không ai biết, nhưng chị cũng sợ hãi sau này có người khác biết, vì chị minh bạch, chị và em không thích hợp với nhau, chị vẫn luôn nghĩ là trong lòng mình còn có may mắn khi chúng ta bên nhau lần đó, nhưng bây giờ xem ra, hay là chị đã sai rồi, ưa thích chỉ là ưa thích, chứ không phải là yêu.
Chu Hồng Kỳ thong thả thở dài.
Đinh Nhị Cẩu lúc này tựa hồ có một cảm giác không ổn, chỉ lạ là không ổn ở chỗ nào, nhưng là có một điều hắn biết rõ, xem ra là thật sự đã mất Chu Hồng Kỳ rồi.
– Có thể nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi lại lần nữa.
– Có khả năng chị sắp kết hôn rồi.
Chu Hồng Kỳ nói.
Lời này như là tiếng sấm bên tai, làm cho Đinh Nhị Cẩu cô cùng kinh ngạc.
– Kết hôn? Cùng ai vậy? Tại sao quá đột nhiên, người nọ… người nọ… em có biết không?
– Em không biết, chị cũng mới gặp mặt vài lần, không phải trong cái vòng tròn của chúng ta, mà là làm bên học thuật.
Chu Hồng Kỳ từ tốn nói.
– Đây là chuyện gì vậy, chẳng lẽ chị cứ như vậy mà đồng ý muốn kết hôn, việc này là chuyện cả đời, chị không thể qua loa như thế chứ, chỉ mới gặp mặt vài lần, thì đã muốn kết hôn?
Đinh Nhị Cẩu muốn thuyết phục Chu Hồng Kỳ, nhưng rõ ràng tiếng nói của hắn tại thời khắc này lộ ra rất là yếu ớt.
– Ngược lại chúng ta là từ nhỏ nhận biết, nhưng về sau thì tách ra, đã lâu lắm rồi không gặp, hắn là con trai của An bí thư, tên An Tĩnh, tiến sĩ.
Chu Hồng Kỳ giải thích nói.
– Con trai An bí thư? An Như Sơn sao?
– Không phải ông ta thì còn có thể là ai, được rồi, việc này là chị quyết định, em không cần lo, chị hồi trở lại công an tỉnh cũng là tạm thời về sau có thể cũng sẽ rời khỏi tỉnh Trung Nam, đi Bắc Kinh.
Chu Hồng Kỳ nói ra.
– Cho nên về sau chị không còn khả năng giúp em được gì rồi, cố gắng công tác cho tốt, làm việc đừng có chần chừ đấy, chốn quan trường không phải dễ lẫn vào, còn lẫn vào được đến khi ngồi vào ghế cao quan, gặp khi gà chó lên trời thì nói không chừng sẽ còn liên lụy người nhà, hụt một bước chân thì có thể bị vạn kiếp bất phục.
Chu Hồng Kỳ nói rất là thương cảm, giống như là đang dặn dò Đinh Nhị Cẩu, cũng có thể là đang tự nói với chính mình.
Nhưng từ trong những lời này, Đinh Nhị Cẩu nghe qua hiểu rõ thêm một chút rồi, Chu gia có thể đang gặp phiền toái, nếu không thì Chu Hồng Kỳ sẽ không gả cho con trai của Anh Như Sơn đâu, dùng phương thức này để bảo trụ địa vị cho Chu gia, chuyện như vậy từ xưa tới nay, chưa bao giờ dừng lại…
Chuyện như vậy thì Đinh Nhị Cẩu chen miệng vào không lọt, đương nhiên càng không giúp đỡ được cái gì, hắn cũng không có khả năng chúc phúc cho Chu Hồng Kỳ, mối quan hệ của hắn và Chu Hồng Kỳ mặc dù tình nghĩa nhiều như vậy, nhưng không thể dùng tình yêu nam nữ để níu kéo.
Mặc dù đối với Chu Hồng Kỳ rời khỏi hắn cảm thấy rất khó chịu, nhưng hắn giờ phút này chỉ có thể là biểu hiện bề ngoài một cách thoải mái, tại vì hắn không muốn để cho Chu Hồng Kỳ đi càng khó chịu hơn.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Đinh phó cục, tới sớm thế?
Đinh Nhị Cẩu vừa đi ra khỏi phòng làm việc của Chu Hồng Kỳ thì Dương Lộ cũng nghe nói Đinh phó cục trưởng sắp nhận công tác tới khu đang phát triển, cho nên nàng vẫn muốn tìm một cơ hội cùng Đinh Nhị Cẩu cáo biệt, nhưng do Đinh Nhị Cẩu một mực bề bộn nhiều việc, nên lần này gặp hắn ở phòng làm việc, liền vội vàng chạy tới.
– Dương Lộ… có chuyện gì sao?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |