Trịnh Mẫn Lượng là thấy giáo dạy văn ở trường mẫu Hồ Châu mang theo một túi hoa quả gõ cửa nhà hiệu trưởng Chu Hồng Quân, nếu Đinh Nhị Cẩu trông thấy Trịnh Mẫn Lượng ba chữ kia, hắn nhất định rất quen thuộc, bởi vì ngày đó trên vách tường của trung tâm dạy thêm, thầy Trịnh Mẫn Lượng chụp hình màu để ở chỗ dễ thấy nhất, là giáo viên ưu tú Hồ Châu, giáo viên ưu tú tỉnh Trung Nam, giáo viên ưu tú toàn quốc, một giáo viên giảng dạy thiện nghệ, danh hiệu của ông rất nhiều, mấy năm nay, chỉ là theo trung tâm giáo dục cầm trịch, Trịnh Mẫn Lượng là dạy thêm học sinh sáng tác văn, mỗi học sinh mỗi ngày hai trăm nguyên, vào cuối tuần đều có khóa học, cho nên lúc này đây ông ta đang rất bối rối, mới đến tìm Chu Hồng Quân, đương nhiên, trong túi hoa quả còn có 5 vạn nguyên tiền.
– Lão Trịnh, sao lại tới đây giờ này, mời ngồi.
Vợ của Chu Hồng Quân nhìn thấy Trịnh Mẫn Lượng, liền mời vào nhà.
Lúc này Chu Hồng Quân đang ngồi trong phòng khách ngẩn người, nhìn thấy Trịnh Mẫn Lượng màng theo túi hoa quả tiến đến, Chu Hồng Quân liền biết Trịnh Mẫn Lượng đến vì chuyện gì, nhưng bởi vì ông đã đắc tội với Trịnh Hiểu Ngãi, trong lòng đang không phải tính toán làm sao, cho nên vừa trông thấy Trịnh Mẫn Lượng, sắc mặt của ông liền trầm xuống.
– Lão Trịnh, đêm hôm khuya khoắt, có chuyện gì không thể để ngày mai nói được sao?
Giọng nói của Chu Hồng Quân ra vẻ không cao hứng.
– Hiệu trưởng Chu, tôi tới gặp ông là để thừa nhận sai lầm, tôi không nên ở bên ngoài trường xử lý lớp dạy thêm, cho nên… hiệu trưởng Chu… tôi……
– Lão Trịnh à, ông suy nghĩ cái gì vậy? Giờ có nói với tôi cũng là vô dụng, họ Đinh kia đã nói rất rõ ràng, ngày mai lão đến phòng thanh tra giáo dục khai rõ ràng đi, tôi biết lão Trịnh là loại người thành thật, những năm vừa qua lão ở bên ngoài xử lý lớp học dạy thêm cũng kiếm không ít tiền, bây giờ chịu khó tiêu tốn chút đi, sau khi qua qua cái chuyện này, thì kiếm về lại sau.
Chu Hồng Quân cho rằng Trịnh Mẫn Lượng là không muốn xuất tiền ra đút lót, nên mới đến đây cầu lấy với mình, vì vậy Chu Hồng Quân ra một chủ ý, để cho Trịnh Mẫn Lượng đi đến đút lót Đinh Nhị Cẩu.
– Nhưng tôi thì không quen biết cái họ Đinh kia, cho nên mới đến tìm hiệu trưởng Chu mà.
Trịnh Mẫn Lượng lại tưởng rằng Chu Hồng Quân không muốn giúp, cho nên từ trong túi hoa quả, lấy bọc tiền đem ra, mặc dù là gói tiền lại bằng tờ báo đấy, nhưng nhìn thì thấy một chồng dày đặc.
Đúng lúc này vợ của Chu Hồng Quân mang ly nước đến mới khách, liếc mắt nhìn thấy tiền trong tay Trịnh Mẫn Lượng, vì vậy bất động thần sắc nhìn thoáng qua, giả bộ làm không có trông thấy…
– Ông Chu à, thầy Trịnh có chuyện khó khăn mới tìm đến ông, ông là hiệu trưởng cũng nên giúp giùm, với lại thầy Trịnh cũng không phải là người ngoài xa lạ, phải không?.
Vợ của Chu Hồng Quân nói như vậy là có nguyên do, năm ngoái trong trường học có làm một tòa lầu ký túc xá cho học sinh, em vợ Trịnh Mẫn Lượng là kiến trúc sư, vì vậy công trình này lọt đến vào trong tay của ông ta, là do Trịnh Mẫn Lượng đứng ra, lúc ấy Trịnh Mẫn Lượng mang dẫn theo em vợ đưa cho Chu Hồng Quân 20 vạn tiền tiền chi hoa hồng, người đứng ra thu tiền là vợ của Chu Hồng Quân, cho nên vợ Chu Hồng Quân mới nói Trịnh Mẫn Lượng không là người ngoài, ý tứ cũng đang nhắc nhở chồng của mình.
Thế nhưng lúc này đây lão bà của Chu Hồng Quân sai rồi, Chu Hồng Quân hiện tại chẳng những không muốn dính vào chuyện này, bản thân của ông ta trốn còn không kịp, thì làm sao đi giúp cho Trịnh Mẫn Lượng, vì vậy bất ngờ ông nhìn qua lão bà của mình hét lớn:
– Chuyện của đàn ông đang nói chuyện, lúc nào đến phiên bà xen vào, quay trở về trong phòng đi…
Chu Hồng Quân đột nhiên nổi giận lại làm cho Trịnh Mẫn Lượng cũng càng hoảng sợ, lão bà Chu Hồng Quân rất biết tính tình trượng phu mình, biết rõ ông sẽ không vô duyên vô cớ mà nổi giận, lúc này phụ nữ thông minh là tự im lặng rời khỏi nơi đây, nàng chính là làm như vậy.
– Lão Trịnh, thật xin lỗi, việc này tôi không giúp được lão đâu… lão tự xem mà xử lý đi.
Chu Hồng Quân nói xong, cũng không nói thêm câu nào nữa, Trịnh Mẫn Lượng thấy vậy biết là bó tay rồi, nhưng Trịnh Mẫn Lượng lại cho rằng đây là do Chu Hồng Quân thấy chết mà không chịu cứu.
Trịnh Mẫn Lượng mang theo cái túi hoa quả rời khỏi nhà Chu Hồng Quân, lúc này lão bà Chu Hồng Quân vọt ra, định chất vấn Chu Hồng Quân vì cái gì ở trước mặt người ngoài mà nạt nộ mình, nhưng khi nàng nhìn thấy khuôn mặt đầy của Chu Hồng Quân, nên không nói tiếng nào, chậm rãi đi đến bên người Chu Hồng Quân, ngồi xuống cạnh hắn, tuy nàng rất tham tài, nhưng đối với trượng phu mà nói, chồng nàng vẫn quan trọng hơn, bất cứ ai từng có tình cảm vợ chồng đương nhiên đều lựa chọn như vậy.
– Hồng Quân, xảy ra chuyện gì? Sao ông có vẻ tiều tụy quá vậy?
Nàng chỉnh sửa một chút tóc rối của Chu Hồng Quân rồi hỏi:
– Không có việc gì, bọn nhỏ đều vẫn tốt chứ?
– Đều tốt, mới vừa rồi con còn gọi điện thoại, bên nước ngoài đang là buổi sáng, chúng ta đã có cháu trai kêu nội rồi.
Lão bà Chu Hồng Quân mừng rỡ nói.
– Vậy là tốt rồi, lâu nay không phải là bà vẫn muốn đi qua nước Mỹ để thăm cháu trai, ngày mai tôi đi làm thủ tục, qua mấy ngày nữa chúng ta đi, đồ trong nhà cái nào có thể bán thì bán, không bán được thì tìm người cho đi, căn nhà này tôi sẽ tìm người bán.
– Bán nhà cửa? Xảy ra chuyện gì? Chúng ta đi, sẽ không quay trở lại sao?
Vợ của Chu Hồng Quân chấn động.
– Tôi đã đắc tội với bí thư thành ủy, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ chơi tôi, cho nên, trong nước chúng ta không thể ở lại, tiền của chúng ta cũng đầy đủ sống nửa đời còn lại, cho nên bây giờ mạng sống là cần gấp nhất, những thứ khác đều là không quan trọng.
– Ui… Có nghiêm trọng đến thế sao? Hồng Quân, ông đừng có làm tôi sợ
Vợ Chu Hồng Quân ngồi ở trên ghế sa lon, đôi chân có chút run rẫy không nghe theo sự sai khiến rồi.
– Không có việc gì đâu, tạm thời chưa có xảy ra chuyện, tôi vẫn đến trường, chuyện trong nhà bà hãy xử lý, tranh thủ thời gian chuyện chưa có xảy ra, chờ tôi là, xong thủ tục, chúng ta lập tức đi nga, đến lúc đó ai cũng không biết, thì chúng ta đã đến nước Mỹ rồi.
– Vâng… vâng… tôi nghe theo lời ông.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 4 tại nguồn: http://truyensextv.com/chinh-phuc-gai-dep-chuong-4/
Trường mẫu Hồ Châu thuộc về phòng giáo dục hồ khu quản hạt, cho nên khi trường mẫu Hồ Châu gặp chuyện không may, khi xảy ra chuyện, lãnh đạo hồ khu rõ ràng là không có một lãnh đạo khu qua hỏi bên phòng giáo dục một chút, cho dù là chỉ gọi một cuộc điện thoại cho Trịnh Hiểu Ngãi cũng tốt, mãi cho đến khi Đinh Nhị Cẩu dùng danh nghĩa thanh tra giáo dục đem sự tình làm cho ồn ào lớn lên, rốt cục mới có người muốn hỏi đến chuyện này.
Khi Đinh Nhị Cẩu mang theo người của văn phòng thanh tra giáo dục kết hợp với người kỷ ủy đem mấy cái trường học xốc cái úp sấp về sau, đã có người chọc đến tai lãnh đạo, lúc này thì lãnh đạo hồ khu cũng đã không thể giả vờ câm vờ điếc được nữa rồi, vì vậy bí thư hồ khu ngay buổi sáng thứ hai hôm nay, theo thông lệ trong buổi họp thường ủy đưa ra chuyện này trước cuộc họp.
– Trước tiên là nói về cái chuyện mà mọi người cũng đều đang nghe nói, đó là do giáo viên trường mẫu Hồ Châu bởi vì bắt học sinh đóng tiền phụ đạo học thêm nên dẫn đến chuyện hai nữ học sinh tự sát, cũng may là không có xảy ra chuyện gì, nhưng tính chất rất tồi tệ, ảnh hưởng rất xấu, thông qua chuyện này đã cho chúng ta một lời nhắc nhở, lĩnh vực giáo dục không phải là việc nhỏ, đây là việc quan hệ đến tất cả chúng ta, vì chuyện này, hôm nay tôi mời trưởng phòng giáo dục gọi tới, để cho cô ấy giải trình cho chúng ta về tình huống xử lý như thế nào, đồng chí Trịnh Hiểu Ngãi, xin mời vào đi.
Bí thư Lưu Thành An hồ khu hướng ra phía ngoài cửa hô.
Khi thấy bí thư Lưu Thành An tỏ ra thái độ này, trong nội tâm mọi người đều muốn bật cười, ai cũng biết đây là Trịnh Hiểu Ngãi, nếu thay đổi bất cứ người nào khác thì thử xem, xảy ra chuyện lớn như vậy, chẳng những nàng chưa bao giờ hướng đến lãnh đạo hồ khu báo cáo qua, về sau còn lại còn làm ra chuyện thanh tra toàn bộ giáo viên các trường học, đến bây giờ khiến cho các giáo viên đều oán hận, có giáo viên thậm chí còn gọi điện thoại đánh tới phòng làm việc khu ủy, nếu là người khác, sớm đã bị triệt sạch sẽ, lột áo quan về nhà ôm con đi, nhưng Trịnh Hiểu Ngãi rõ ràng là không có chút tổn hao nào, nguyên nhân trong đó thì tất cả người trong thường ủy đang ngồi họp đều biết.
– Xin chào Bí thư Lưu, chào các vị lãnh đạo.
Trịnh Hiểu Ngãi lâu nay rất ít xuất hiện, hôm nay tiến đến trước mặt mọi người lên tiếng chào.
– Tiểu Trịnh, ngồi đi.
Lưu Thành An chỉ vào một cái ghế.
– Cảm ơn.
Trịnh Hiểu Ngãi không chút nào mất bình tĩnh, bình thản ngồi xuống.
– Tiểu Trịnh, chuyện của trường mẫu Hồ Châu đã điều tra xong, đó là bởi vì có một giáo viên đức hạnh không có, nên làm cho hai nữ học sinh phải tự sát, nhưng việc thanh tra tất cả giáo viên các trường học hình như là làm vượt quá phạm vi, hiện tại rất nhiều giáo viên đều có ý kiến phản đối.
Người đầu tiên có ý kiến về việc các giáo viên bị thanh tra là chủ quản về giáo dục phó khu trưởng Lý Trường Giang, người khác có thể không nói, nhưng là lãnh đạo chủ quản thì không thể im lặng, Lưu Thành An sở dĩ đem Trịnh Hiểu Ngãi gọi vào cuộc họp thường ủy Khu, mục đích là cũng là vì vậy, nhưng Trịnh Hiểu Ngãi thì cũng không dễ trêu vào, cho nên Lý Trường Giang dù biết mình là một địa lôi sống, nhưng cũng là vì không có ai chịu hy sinh làm quả địa lôi này, ông ta là lãnh đạo chủ quản, căn bản là không né tránh được, chỉ cần hỏi một câu, nếu có đánh chết cũng sẽ không ngu gì mà tiếp tục hỏi câu thứ hai.
– Lý phó khu trưởng, là như thế này, đối với vấn đề thanh tra các giáo viên vẫn là do văn phòng thanh tra giáo dục chủ đạo, tôi mặc dù là chủ nhiệm văn phòng thanh tra, nhưng kỳ thật chuyện trong phòng giáo dục cũng rất nhiều, phần lớn sự tình đều là giao cho đồng chí phó chủ nhiệm Đinh Trường Sinh phụ trách, cho nên để báo cáo mọi việc rõ ràng hơn, tôi có gọi đồng chí Đinh Trường Sinh đi cùng, cậu ấy đang ở mé ngoài chờ.
Trịnh Hiểu Ngãi vừa nói xong, các người lãnh đạo trong thường ủy thoáng phát nhẹ nhõm hơn rất nhiều, chỉ cần không phải trực diện cùng với Trịnh Hiểu Ngãi, thì bọn họ an tâm rồi, còn lại bất cứ người nào khác thì đều dễ nói.
Chỉ có Trọng Hải ở trong lòng là trầm xuống, tiểu tử Đinh Nhị Cẩu này, ông đã nhắc nhở hắn nhiều lần là phải biết suy nghĩ tính toán, nhưng hắn vẫn không có nhớ kỹ, lần này lại để cho người ta sử dụng làm vũ khí rồi, để nhìn xem lần này nhớ hắn có nhớ đến lời giáo huấn hay không, tiểu tử này, trong chốn quan trường còn non lắm.
Đinh Nhị Cẩu vào phòng họp thì vẫn còn ngơ ngác, Trịnh Hiểu Ngãi chỉ là thông báo cho hắn đến đây, bảo rằng lát nữa thì kêu hắn vào, cho nên hắn ngồi chờ ở bên ngoài, không có chút nào chuẩn bị, đến khi được gọi vào phòng họp, nhìn thấy trên bàn hội nghị nguyên một đám thường ủy, thì hắn mới biết được hôm nay chắc là không có chuyện gì tốt.
– Tiểu Đinh, các vị lãnh đạo muốn nghe qua chuyện thanh tra các giáo viên trường học là như thế nào, cậu tự mình báo cáo cho các lãnh đạo tình huống đi nhé.
Trịnh Hiểu Ngãi mỉm cười nói ra, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Trịnh Hiểu Ngải, trong nháy mắt hắn ngơ ngác cũng không biết nên bắt đầu nói từ đâu, mà trong lúc này trong đầu tràn đầy sự tức giận “Trịnh trưởng phòng, cô quá âm hiểm, đây không phải là thí chốt hay sao? Hãy chờ xem, lão tử sẽ cùng ngươi tính sổ “.
Nhưng trong nội tâm lúc này có nảy sinh sự ác độc cũng không được nữa, vì các vị lãnh đạo còn đang chờ hắn.
– Đinh Trường Sinh, sao lại câm như hến vậy? Biết gì thì nói mau, còn không thì xéo mau đi.
Trọng Hải một bộ hận mình rèn sắt không thành thép bực tức nói ra, rất rõ ràng, ông đã nhìn ra, Đinh Nhị Cẩu lần này là bị người ám toán….
Các vị thường ủy thoáng cái ngây dại, lần thứ nhất nhìn thấy thường vụ phó khu trưởng ở hội nghị thường ủy lên tiếng, trong khoảng thời gian từ ngày ông tới đây đến nay, Trọng Hải rất ít xuất hiện, nhưng thật không ngờ vị thường ủy này vừa lên tiếng liền đã mắng người.
Tất cả sự chú ý của mọi người chuyển dời đến trên người của Trọng Hải, Đinh Nhị Cẩu giờ đã tỉnh táo lại rồi, cũng may là tất cả mọi chuyện ở văn phòng phòng thanh tra giáo dục đều là một tay hắn lo liệu, cho nên sau khi trải qua lúc ban đầu còn lúng túng, còn bây giờ thì đem những vấn đề trong khoảng thời gian văn phòng thanh tra giám sát phát hiện ra nói thẳng ra là được, các người muốn nghe phải không, thì ta đây sẽ cùng các người lảm nhảm một chút.
– Các vị lãnh đạo, thật xin lỗi, tại vì trước kia em chưa từng gặp qua nhiều vị lãnh đạo như vậy, cho nên hơi khẩn trương, giờ thì xin cho phép cho em báo cáo với các vị lãnh đạo công tác của văn phòng thanh tra giám sát trong khoảng thời gian gần đây.
Tinh thần đã ổn định, Đinh Nhị Cẩu trở nên tràn đầy tự tin, phát biểu cũng là rõ ràng rồi.
– Điểm thứ nhất, vừa qua các thầy cô giáo cũng đã chủ động đến văn phòng thanh tra giáo dục thừa nhận sai lầm, tổng cộng phát hiện ra có 78 thầy cô liên kết mở ra trung tâm dạy thêm hoặc là tự mở lớp dạy thêm một mình, để thu học phí của học sinh, bình quân thu nhập thêm hàng năm khoảng chừng 500 ngàn khối tiền…
Các vị thường ủy con mắt đều trợn trừng lớn, bọn họ quả thực là không thể tin được thu nhập nhiều như thế là thật.
– Điểm thứ hai, trường mẫu Hồ Châu tồn tại vấn đề không phải chỉ là một vụ án vừa rồi, mà là phổ biến rất nhiều vị giáo viên đều áp dụng theo cách là tại trên lớp học giảng dạy một nửa, đến phụ đạo học thêm giảng một nửa còn lại, nếu như ai không đóng tiền học thêm, không những không hiểu được bài, mà còn có khả năng đắc tội với các thầy cô, những giáo viên này sư đức không có, đối với học sinh nói xiên xỏ, để cho rất nhiều học sinh chịu không được áp lực, mà phải bị bắt buộc đóng tiền học thêm…
Đám thường ủy bọn họ mặc dù biết dạy thêm là kiếm tiền, nhưng thật không ngờ những giáo viên này có hệ thống cơ cấu cách dạy thêm như thế, cấu kết với nhau để lấy tiền của học sinh…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/04/2018 08:36 (GMT+7) |