– Xin chào các chị em…
Mọi người cũng vui vẻ chào lại tôi. Tôi cố gắng đi sau mọi người, để có thể được nhìn chị. Quả nhiên, tuyệt đối là tôi không thích các em ít hơn tuổi mình kia. Nhìn đi… mấy đứa nó thật trẻ trâu, chả sâu sắc cái gì cả, chả mặn mà gì cả, chả từng trải chút gì cả.
Xin kể lan man chút sang về chuyện thích các chị hơn tuổi một đoạn. Tôi có một thằng cu em cùng cơ quan, cùng sở thích với tôi món ảnh ót, nhạc nhẽo. Có lần đi hai thằng đi xe máy đi chơi, hay đi loanh quanh mỗi ngày nghỉ. Nó tên Huy (và tôi hoàn toàn nói chuyện thỏa mái với nó, kiểu ăn nói bỗ bã).
– Này, mày có thích chị Thủy không?
– Hicc, có em cũng thích!
– Mẹ, thằng này láo nháo, chị ấy có gia đình, mày thích cái nỗi gì?
– Ơ, đẹp thì em thích thôi chứ, chả lý do gì cả!
– Sao mày lại thích chị?
– Cái này, em không biết, em chỉ biết là em thích thôi. Sao anh lại hỏi thế?
– Ờ thì tao thích hỏi thế thôi!
– Anh cũng thích chị Thủy hả?
– Ờ… bình thường …
– Mẹ, có nhiều lần, em cũng hay mơ chị Thủy, cũng có lúc em thẩm du, khi nghĩ đến chị ấy…
– Èo mày bệnh hoạn vãi lều.
– Còn hơn là đi chơi gái, đéo có cảm xúc anh ạ, em nghĩ đến chị Thủy là em thấy sướng mẹ rồi, nhìn chị ấy hiền hiền, nhưng thoáng nét gì đó dâm dật ấy. Ước gì, được một lần trong đời…..chỉ cần ôm chị thôi anh ạ. Ngửi mùi hương của chị là mãn nguyện lắm rồi.
– Thôi đi, thằng hâm, mày vớ vẩn, người ta lớn hơn tuổi mình, rồi có gia đình, mà mày còn định sằng bậy. Mày đúng là có suy nghĩ đen tối, láo toét, mẹ xuống xe ngay…(tôi hay trêu với nó).
– Hehe, thôi đi, chắc ông cũng thích chị ấy ý gì…
Vậy là rõ, có lẽ trong cả cơ quan, ai cũng thích chị Thủy, vì chị Thủy rất xinh, giọng nói nhỏ nhẹ, người đầy đặn chứ không gầy như em Ngân mõng mương phòng Lao động, không xẹp lép như em Hà phòng Tài chính. Chị khác biệt lắm, và cũng có lẽ, chị là sự thèm khát của rất nhiều người. Nhưng lọt vào mắt xanh chị, thì không phải ai cũng có cơ hội. Và tôi may mắn, khi được chị yêu mến. Có lẽ do phần hay thủ thỉ, nói chuyện duyên duyên (tôi thường trầm tính, nhẹ nhàng, không nói láo, trừ sau mấy vụ làm tình thì hay nói … khẩu dâm, cái này thì có lẽ là bản năng tình dục của mỗi người rồi). Nên là các chị em ai cũng quý mến cả.
Lên đến phòng làm việc, tôi lấy điện thoại nhắn tin cho chị. Vì trên phòng thì chị ở bàn làm việc riêng, chúng tôi mỗi người một ngăn, dường như việc cá nhân, không ai có thể thấy được.
– Chị, chị có ăn dứa không?
– Không! (chị nhắn lại)
– Hic, chị lại giận em
– Giận cái gì mà giận?
– Ơ thì… em tưởng…
– Tưởng cái gì mà tưởng. Thôi tập trung mà làm việc đi.
– Không nói chuyện được à?
– Không…..tôi bận.
– Bận gì thì cứ nói một tí đã chứ.
– Chị à, chị xinh quá, thật sự, lúc trưa chị không giận em chứ?
– Xinh gì mà xinh, chị không không trẻ nữa…
– Nhưng em thấy, chị ăn đứt mấy em trong Công ty mình, đi với họ, dường như tất cả mờ nhạt, chị là nổi bật nhất thôi, chị đẹp, kiểu rất mặn mà.
– Em cứ nói thế, làm chị phổng mũi đây này. Thôi tập trung mà làm việc đi.
Đúng là con gái, thích được khen, mà không phải con gái, bất kì ai cũng có nhu cầu được khen ngợi, có điều khen phải là sự thật, chân thành, thì nó mới có tác dụng.
– Vâng, chúc chị một buổi chiều tốt lành nhé…
– Cảm ơn em.
Một buổi chiều khoan khoái, dễ chịu nhất mà tôi từng được hưởng, dù ngoài kia nắng chang chang, mặc cho những đám mây trắng bồng bềnh…trong phòng bật điều hòa, tôi vẫn thấy thật dễ chịu. Đặc biệt là nghĩ về chị, về tất cả về chị. Ôi chị Thủy ơi, em hận chị…. sao em không sinh cùng thời với chị, để em có thể lấy chị về làm vợ cơ chứ?
Khi ta đắm say trong một mối tình, rõ ràng, người đó thật hoàn hảo, hoàn hảo tới mức chả tuyệt đối.
Loanh quanh, cũng gần hết giờ làm. Thấy chị nhắn tin:
– Có ăn dứa không, sang đây! – Phòng tôi với phòng làm việc của chị chỉ cách một cái tường.
– Nãy bảo em mua cho không thích, lấy đâu ra vậy?
– Đây thích thì sẽ có thôi!
– À, anh nào mua cho hả? Hay ông Duy mua cho (ông Duy là anh chồng – Trưởng phòng bên Kế hoạch)
– Làm gì có, tự mua đấy, ông Duy hết giờ làm, trưa nay đi công tác với Sếp rồi, chủ nhật tiện lên đón anh Bi lên (Bi là tên con trai gọi ở nhà).
– Vậy à, thế là chị ở nhà có một mình ấy hả?
– Ờ.
– Eo, khu ấy lắm ma lắm đó!!! (Tôi chỉ trêu đùa thôi).
– Vớ vẩn, làm gì có ma, chị chỉ sợ ma đầu đen thôi…
– Hehe, vâng khu chị ở an ninh tốt, lấy đâu ra trộm với ma nhỉ!!
– Uhmmmm.
– Thế tối em rủ mấy chị em sang chơi nhé! Bàn luôn vụ văn nghệ cho các cháu, cũng chuẩn bị Trung thu rồi.
– Uhm, cũng được, thi thoảng, bọn cái Ngân, Hà… vẫn sang nhà chị ăn uống mà.
…
Hết giờ làm, tôi mong mỏi phi xe về thật nhanh, rủ Thằng Huy lên phòng tập Gym (muốn khỏe đẹp thì phải tập thể thao), thằng này béo như lợn, nhìn nó thật cồng kềnh, được cái nghe lời, nhìn nó ục ịch, nhưng kiểu béo khỏe, không kiểu bộp bộp, béo bệnh.
– Ông anh nay có gì mà vui thế!
– Ơ, tao vui không được à?
– Thì có gì mới vui thế, chứ tự dưng lại vui như mùa xuân đến?
– Thôi đi, mẹ, tao thích vui thì vui thế thôi.
– Hehe, cuối tuần dự định đi đâu không anh? Lần này anh em mình rủ bọn em Ngân, Hà, Liên… đi chơi đi, kiểu dã ngoại ấy.
– Thôi, mày đi đi, tao bận rồi.
– Cuối tuần thì có việc gì mà bận?
– Việc quan trọng lắm, hỏi gì lắm, thôi tập nhanh lên đi anh còn về, tối còn có việc.
– Việc, đéo mẹ, anh lắm việc thế, cứ làm như mình người bận rộn. Kinh thật.
– Kệ tao.
Nay, tôi tập qua loa, khởi động xong, hôm nay đến bài tập Bụng và tập tay. (mỗi ngày phân ra tập 1 đến 2 nhóm cơ). Xong tôi với thằng Huy về nhà, tắm giặt rồi đi ăn. Đi ăn xong, hai thằng lại ra ngoài làm ly trà đá. Tôi thì chờ đến 8h là chạy thẳng đến nhà chị. Ngồi 20 phút đợi thôi mà sao nó lâu, nó lâu vậy hả trời!
Còn 5 phút nữa, tôi đứng dậy.
– Thôi mày ở đây uống nước nốt, rồi trả tiền đi, tao đi ra đây có tí việc.
– Vãi ông anh đểu quá, lại có kèo bỏ thằng em.
– Thôi, mày tự đi mà tìm kèo, mỗi chuyện tập thể dục đều đặn, lười như hủi, mày á…. mướt mải với có người yêu. Ế mẹ rồi.
– Quên đi, em có người yêu ở quê rồi!
– Ờ kệ mày, thế nhé.
Tôi phóng xe đi, thật ra là tôi cố tình đánh lạc hướng nó, đi lên phía trên, rồi tôi đi vào đường trong, để đến nhà chị. Tôi đến cửa đúng 8h, tôi dắt xe vào sân, sau cái cổng hai bên đầy hoa giấy, thành một vòm cửa toàn hoa, loại hoa giấy cánh nhỏ, cả màu hồng nhạt và màu trắng, trông rất đẹp mắt. Tôi đi vào nhà, mà chả thấy ai cả. (Trước đây, khi mới Công ty, thường hay tụ tập nhà chị chơi, nhưng toàn mấy em, chị em – con trai, nhưng kiểu sàn sàn hơn bọn cái Ngân tí ti, ít hơn tuổi chị, chứ không có bọn anh lớn hơn, do cả nhóm là đội văn nghệ, nên anh Duy cũng quý, dường như không có nghi ngờ gì). Nay anh Duy lại đi cùng Sếp đi công tác, đến chủ nhật mới về….
Tôi đi ra gần khu bếp, thì thấy chị đang gội đầu trong nhà tắm, cửa thì vẫn mở. Tôi thò mỗi cái đầu vào:
– Alo!
– A… – chị hét nhỏ. – Trời…. làm chị hết hồn, ra đi, đợi chị tí
– Em thích nhìn chị gội đầu thì có sao không? Sao chị gội muộn thế?
– Nãy tắm rồi, xong bị rơi cái mắc ở đầu giường, chị cúi xuống khều, nên có cảm giác bụi, bụi, nên đi xả lại thôi. Mà mấy đứa đâu hết rồi?
– À … mấy đứa nào?
– Bọn cái Ngân, Hà … chứ ai nữa?
– Ơ… chị không bảo chúng nó à?
– Ơ, tưởng em phải báo chứ?
– Không em đâu có báo đâu?
– Thế là có mình em tới?
– Vâng!!!
– …
– Để em xả nước cho chị nhé!
– Thôi khỏi, không cần, em lên nhà đi.
Tôi bước vào nhà tắm, lấy hoa sen, xả nước lên đầu chị, tóc chị ngắn lưng vai thôi. Chị không thấy nói gì cả, chỉ lấy tay xoa xoa tóc.
Chị dơ tay báo hiệu là ok rồi, không cần dùng nước nữa. Tôi cất vòi hoa sen và lấy khăn mặt lớn đưa cho chị. Chị lại mặc cái quần hôm trước (quần ở trên phòng rượu). Loại quần ngủ, mỏng mỏng, chiếc áo phông màu trắng trông rất khỏe khoắn… Hình như chị chưa mặc áo lót, nhìn sau lưng không thấy hằn áo con lên. Chị đứng trước gương, lấy khăn vò vò tóc.
– Chị bao nhiêu kg nhỉ? (câu hỏi vô duyên, mà con gái ghét bị hỏi).
– Chê chị béo hả?
– Không, vì em thấy chị rất cân đối, khỏe mạnh, không gầy gò, như bọn cái Ngân. Em thích form người như thế này.
– Ai cho thích mà thích?
– Ơ, em bảo thích kiểu thế chứ? Có phải thích chị đâu?
– Thích cũng không cho thích.
Tôi bước ra đằng sau chị, ôm eo chị!!! Hicccc, chị không nói gì cả, vẫn lau tóc cho khô. Chị quay lại, ném cái khăn lên đầu tôi, làm phủ toàn bộ cái đầu….. rồi chị lên phòng ngủ. Tôi như kiểu phục vụ không bằng, kiểu “Tì Nam – Người ở” trong nhà, tôi lặng lẽ cầm cái khăn treo lên, rồi đi theo chị. Thật ra, để có hành động đó, thật ra họ đã coi mình rất thân thuộc, quý mến, yêu mến, mới không làm như vậy, kiểu làm nũng tí… kiểu hành hạ ấy mà.
Đi theo chị vào phòng, thấy chị đang dùng máy sấy tóc, sấy cho khô. Tôi nói:
– Để em sấy cho!
Chị đưa máy sấy cho tôi, rồi tôi sấy cho chị. Một lúc chị đứng dậy, đứng trước gương và chải tóc. Tôi bỏ máy sấy tóc, tiến phía sau ôm chị. Chị không nói gì cả, tôi quay người chị lại rồi, hôn chị, hay tay bắt đầu xoa lưng chị, chuyển dần xuống mông, rồi lại quay lên, vén áo chị, đúng là chị chưa mặc áo con, tôi vừa hôn, xoa xoa bầu ngực chị. Tay tiếp tục thám hiểm xuống khu vực phía dưới, thì chị lấy hai tay chặn lại.
– Đừng…chị… chỉ vậy thôi, đừng xuống phía dưới.
Nghĩ trong đầu, thôi xong… nhưng ta cứ làm tới, kệ! Tôi lại cho tay lên, xoa ngực chị, rồi hôn tai chị, chị có vẻ dễ mềm người nhất là khi tôi hôn dái tai, hôn một lúc là chị mềm người ra rồi. Lúc đó óc lại chỉ huy, tay đâu luồn ngay xuống dưới cho anh. Từ bộ chỉ huy, tay tôi ngoan ngoãn làm theo ngay, tôi cho tay ra phía ngoài trước, xoa xoa trước quần lót chị, loại quần vải của Hàn Quốc (sau chị mới cho biết, chị hay mua đồ lót ngoại) nó mịn ơi là mịn, xoa trước bướm chị mà thấy thật gần, vì nó rất mỏng, nhưng đàn hồi cao. Mắt chị bắt đầu lim dim, Bộ chỉ huy lại thông báo, thôi đi ông tướng, ngoài đủ rồi, cho tiến sát đánh giáp lá cà, đánh trực diện, không kiểu bắn tên qua tường thành, thật mất thời gian. Tôi liền cho tay qua quần lót của chị, thì thấy ấm quá, mềm quá, của chị không nhiều lông, nên sờ đến đâu, cảm giác rõ rệt đến đó.
Lại bài cũ, tôi miết mép bướm của chị, xoa lên xoa xuống, xoa vào cái mà anh em hay gọi là hột le. Thấy chị thở nhẹ và nhiều nhịp hơn. Ngón tay giữa của tôi ( dân tình gọi là ngón tay thối theo nhiều nghĩa), tôi đưa vào sâu lồn chị, rồi ngoáy ngoáy, hơi thở chị gấp hơn. Nước dâm thủy cũng ứa ra nhiều hơn, tôi bắt đầu tăng tốc dần lên, mạnh hơn, tiếng ọc ọc ọc… lại bắt đầu xuất hiện, âm thanh này thật sự ám ảnh, nó mang nhiều sắc thái dục, thỏa mãn. Mắt chị lại đờ đẫn đi, khuôn mặt thanh tú kia, miệng đang há to, đớp đớp không khí vì thỏa mãn, mắt chị nhắm hơn 1 nửa, chỉ thấy lòng trắng… (tả thì có vẻ ghê ghê, như ma, nhưng thật sự thì ai phê mắt mới lờ đờ kiểu đó).
Tiếng ọc ọc ọc, bắt đầu chảy theo tay của tôi, từng ngón tay, tôi biết là lúc cần bắt đầu. Tôi vội kéo phăng quần xuống, (vì tôi hay mặc quần thể thao, legging thể thao nam). Chĩa con chim cứng đờ từ khi nào vào đúng vị trí, rồi đâm một cái lút hết chiều dài dương vật, (sẽ có bác thắc mắc tại sao chị không rờ lại chim mình, thì phải nói, tình dục với chị là bị động, chị sẽ không chủ động, một ý nghĩ nào đó sẽ cho rằng, chị chỉ thụ động quan hệ, chứ không chủ động, kiểu chị không xấu xa ấy, chỉ là bị cưỡng hiếp bởi mình, có điều là chị thỏa hiệp theo kiểu thỏa mãn như vậy thôi, thôi thì, mình làm chủ hết vậy).
Khi tôi đâm sâu vào, thì nâng cả người chị lên một chút, miệng chị càng há rộng hơn cơ, hai tay chị bủn rủn, không có chỗ nào để vịn xuống. Chị lại ôm lấy hông mình. Tôi xoay xoay người, để hướng chị đến cái giường, rồi đổ kềnh xuống giường, rồi kéo phăng áo và quần của chị ra. Tôi bắt đầu nhấp nhẹ, nhấp nhẹ, chị bên dưới thì bắt đầu quần quại, chị cắn lấy tay chị, đầu lắc lắc, vùng vằng, chân chị quần quại theo, đẩy hẳn một đùi tôi lên. Theo phân tích thì âm đạo chị đang muốn cọ sát tất cả ở các vị trí, tư thế khác nhau, nên có hành động như vậy.
Tôi hôn chị, xoa bầu ngực chị, rồi tăng tốc hơn, chị thở dốc hơn, rồi bật thành tiếng rên! Chị rên cũng không được to, thì sợ hàng xóm nghe thấy chứ sao. Chỉ thành tiếng hừ hừ hừ thật sâu.
– A..uhm…
– Chị ôm lưng em đi, em địt chị mạnh hơn nhé.
Chị không trả lời. Tôi ôm vai chị, rồi đầu chị, nắm tóc chị, tóc còn hơi ẩm. Mặt chị hồng hào, ngực lúng liếng theo từng nhịp dập của tôi, chị há mồm to hơn, đầu ngửa hẳn ra đằng sau, tay bơi trong không khí, sờ soạn lung tung, rồi nắm cả chăn, chân cương cứng, tay vòng qua lưng tôi siết, cào… tôi biết chị lên đỉnh rồi, mắt chị đờ đẫn hơn. Nước dâm thủy nhìn xuống nệm thì ướt hết cả, đúng là chứng kiến mới thấy điều đó được.
Tôi túm lấy tóc chị mà dập, vì bản thân cũng dần mất kiểm soát ở phía dưới. Chị ú ớ lớn hơn,
– Ui… T ơi… a.a..a..
– Chị ơi, em tăng tốc nhé, chị ơi, em xuất tinh hết vào lồn chị nhé.
Chỉ thây tiếng ú ớ, rên mạnh hơn đáp trả. Tôi kéo tóc chị khá mạnh, phải nói là khá đau, nhưng lúc đó thì không có cảm giác gì hết, rồi gồng người bắn toàn bộ tinh dịch vào trong lồn chị. Tôi và chị ôm nhau, tôi siết mạnh hơn, vì thấy âm đạo chị co bóp mạnh. Tôi nằm trên chị, thỏa mãn, chị cũng thế, dương vật tôi mềm dần, tôi rút ra và nằm sang cạnh ôm chị. Chị thở nhẹ dần, nhẹ dần…
– Chị tuyệt quá, em yêu chị!
– Yêu cái gì mà yêu….
– Em cảm ơn chị nhiều lắm, đó chị thấy không? Những “khoảng trời riêng” rất tuyệt đúng không?
– …. Thôi em mặc quần áo, rồi về đi!
Chết, không biết mình nói cái gì không phải, có lẽ là đừng rủ rê chị ngoại tình như vậy, phụ nữ họ thường kín đáo, kể cả là dâm đãng, nhất với người làm việc, sống trong môi trường của chị. Bản thân chị nay cũng đã yên bề, sau một quá khứ thời trẻ, dù sao cũng không cho phép bản thân mình mắc sai lầm nào khác. Nhưng cũng thật may mắn, vì tôi ít hơn tuổi chị, nếu như là người đàn ông khác, lớn hơn, như ông Phó Giám đốc cực dâm, thích chị lắm, nhưng không bao giờ dám đi quá giới hạn. Hoặc bất kì một người đàn ông khác nhiều tuổi hơn chị muốn được gần chị, là điều không thể và cực khó và chị cũng luôn kín đáo. Đó cũng là cái may mắn của tôi.
Tôi lững thững bước ra khỏi phòng chị, quay lại, thấy chị đang để tay lên trán suy nghĩ điều gì, nhưng chị vẫn nằm nguyên vậy, chị không mặc quần áo vào, cả người trần truồng, chân khép vào chút, tư thế vẫn nguyên như vừa làm tình xong. Tôi đứng nhìn chị, nhưng dường như chị chỉ nhìn lên trần nhà. Có thể trong tâm trí chị đang có nhiều sự giằng xé về tâm lý. Tôi ra cửa lấy xe rồi nhìn quanh (đúng kiểu vụng trộm có khác, nhìn như vừa đi ăn trộm, nhìn lên, nhìn xuống, trái phải…) rồi từ từ tăng ga, đi khỏi nhà chị.
Tôi lòng vòng qua khu sân vận động, thế mà cũng 10h tối rồi, thời tiết về đêm thật dễ chịu, man mát, vừa đi tôi nghĩ lại toàn bộ chuyện vừa sảy ra, đúng là không thể tin được. Tôi ghé vào quán ăn đêm, gọi mấy quả trứng trần ăn (Cái này thời gian gần đây bị khuyến cáo là không nên ăn trứng chưa chín kĩ, nhưng có lẽ do thói quen, cũng như sở thích, nên tôi vẫn cứ ăn). Nghe nói, nó có thể giúp phục hồi tinh lực, nhất là sau khi quan hệ, sinh khí nam giới tổn hao, dù sao trứng cũng bổ. Các bác cứ chén nhiệt tình đi không sao đâu.
Ngồi một hồi lâu, tôi bắt đầu nhớ chị, nên nhắn tin hỏi chị:
– Chị đã ngủ chưa?
– Chưa? Hỏi làm gì?
– Ơ… thì em quan tâm, nên muốn hỏi thôi mà!
– Chưa ngủ được.
– Chị lại nghĩ ngợi à?
– Chị không nên như vậy? Chị cũng không hiểu tại sao mình lại để sảy ra như vậy, chị không muốn như vậy.
– Chị đừng nghị ngợi nhiều, cuộc sống, có những cảm xúc chân thật nhất, em thích chị, mặc dù giờ là không thể, nhưng việc thích chị, là sai sao? Chị xinh đẹp thế, nó khiến trái tim em đã yếu mềm rồi.
– Nhưng chị đã có gia đình rồi!
– Có gia đình thì đã sao?
– Chị làm vậy thấy tội lỗi với chồng, con chị lắm.
– Nhưng cảm xúc của chị cũng là thật, em cảm nhận được.
-….Cảm xúc gì chứ?
– Cảm xúc ở bên trong chị.
– Em còn trẻ, hãy tìm cho mình một hạnh phúc, chuyện “chúng ta” hãy dừng lại ở đây thôi.
– Em không muốn, vậy em hỏi chị, tại sao … của chị lại ra nhiều nước vậy?
– Cái gì? Chị không hiểu?
– Thì bên dưới của chị đó, khi chúng ta khi nãy, chị ra nhiều nước lắm, em thích âm thanh đó và mùi vị của nó.
-… Vì, vì chúng ta không thể, chúng ta không thuộc về nhau. Thôi em nghỉ đi, hãy quên chuyện này đi nhé, hãy dừng lại nhé.
À, đánh lạc hướng mình đây, thật ra là chị đang thích mình, nhưng lại muốn nói lệch đi chuyện khác, thuộc về nhau… Về chuyện này, mình sơ qua một chút về vấn đề tâm lý như thế này. Trong cuộc sống hiện đại, đặc biệt môi trường có văn hóa, (ý nói về môi trường sống, như các cách ứng xử, học thức xung quanh), nó ảnh hưởng rất nhiều đến tâm lý, đặc biệt là giữa cái đen – trắng, giữa cái dục và văn hóa. Thật sự thì đôi lúc, những con người đạo mạo, chuẩn mực, như cái kiểu ông anh mình chả hạn, lúc nào cũng như lính cụ hồ (ông ý lính ra mà), như cỗ xe tăng. Thì theo mình trên giường sẽ không bao giờ thấy sung sướng, nhất là để lên đỉnh cho cả hai. Có nhiều lúc mình thèm được dung tục, mình thèm được thỏa sức bản thân của mình trong dục vọng, trên giường, khẩu dâm….Nhưng nó đều bị rào cản lại từ chính trong cuộc sống xung quanh, cái từ mà được gọi là văn minh. Nên, dường như không có những câu nói…. Địt em đi ABC…
Bản thân ông Duy cũng thế, là trưởng phòng (ông ý làm ở phòng kế hoạch, như đã giới thiệu phần trước). Ông ấy rất tướng nhà nước, đạo mạo, lời ăn, tiếng nói đều khuôn khổ, không hời hợt, đùa cợt, buông lơi. Điều này ảnh hưởng vô cùng lớn đến đời sống tình dục của họ. Chị cũng thế, quá khứ thì không nói, nhưng từ ngày lấy chồng, ngoài nghĩa vụ phục vụ chồng, chị không còn cảm hứng gì nữa. Cái lỗ lồn của chị đúng chỉ để đẻ thằng Cu Bin và để đi tè, chứ chuyện tình dục của chị bị tắt ngúm từ lâu lắm rồi. Tôi lại là người đánh thức chúng dậy.
Thế nên mới muốn nói, tình dục thật sự là một thứ rất nguyên thủy, hoang sơ, bản chất của con người, nhưng nó cũng tội lỗi theo một cách nhìn khác trong thế giới hiện đại. Nếu như tình dục mà trên giường cứ im bặt, khô khốc…. thì không thể gọi là cảm xúc tình dục được, nó chỉ được coi là nghĩa vụ mà thôi. Nên quả thật là đôi lúc bản thân tôi mong được như anh em trên truyensextv.com. Sống trong thế giới tình dục đúng nghĩa của nó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chị đồng nghiệp dâm đãng |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Làm tình với đồng nghiệp, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/06/2017 12:36 (GMT+7) |