– Tống Thanh Thư, thí chủ dám lạm sát kẻ vô tội!
Tống Thanh Thư liếc mắt nhìn lão, lạnh lùng nói:
– Thập Lực đại sư cấu kết với Thanh đình, chứng cứ đã xác thực, tại sao là nói vô tội!
Huyền Trừng đại sư nghẹn cứng lại, Thanh Lương Tự cùng triều đình Mãn Thanh có quan hệ thì lão cũng phong thanh nghe được, Thập Lực đại sư cùng Mãn Thanh có xã giao thì không phải là không thể…
Chỉ có điều bây giờ Thiếu Lâm tự đã tỏ rõ cùng với Thập Lực đại sư chung một chiến tuyến, Huyền Trừng làm sao có thể để cho Thập Lực đại sư mang cái tội danh này:
– Hừ, này bất quá chỉ lời nói của một bên, đó là thì chủ, vì sao thì chủ lại có thể tiện tay lấy ra mật thư thánh chỉ một loại đồ vật tuyệt mật như thế?
Không đành lòng để cho Hạ Thanh Thanh vẫn còn quỳ trên mặt đất, Tống Thanh Thư ống tay áo phất một cái, tám vị đầu lĩnh còn nửa quỳ liền thấy một luồng nhu kình nâng người bọn họ đứng lên.
Tiện tay đỡ lấy mọi người, Tống Thanh Thư đáp:
– Lúc trước tại hạ tiềm ẩn ở trong triều đình Mãn Thanh, đã hữu tâm tra tìm tin tức những việc tương quan không phải là việc khó, huống chi Thập Lực đại sư tuy rằng được người của Thiếu Lâm tự xem là bảo vật, nhưng trong triều đình Mãn Thanh xem ra thì cỡ loại người như Thập Lực đại sư thì như cá diếc sang sông, nhiều không kể xiết, thành ra cũng không cần phòng bị tư liệu về lão ta.
Huyền Trừng cười gằn:
– Thí chủ ám sát Khang Hy danh dương thiên hạ, nhưng theo lão nạp biết, lần ám sát đó không có thành công, Khang Hy bây giờ vẫn còn an tọa ở bên trong Tử Cấm thành. Mọi người có cảm thấy có khả năng là họ Tống kia cùng Khang Hi bày ra khổ nhục kế, để là đánh vào bên trong nghĩa quân phản Thanh, triệt để quét sạch những cản trở cho triều đình Mãn Thanh?
Huyền Trừng đại sư vừa nói với Tống Thanh Thư nói, câu sau là đối với quần hùng võ lâm.
Khi được Huyền Trừng đại sư đề tỉnh như vậy, mọi người cảm thấy cũng rất có đạo lý, Tống Thanh Thư chơi trò khổ nhục kế, không phải là không có khả năng này.
Tống Thanh Thư vẫn chưa trả lời, Huyền Trừng đại sư lại tiếp tục nói:
– Không biết mọi người có nhớ hay không, lúc trước Tống Thanh Thư ám sát Khang Hy qua đi, chỉ trong một đêm thì khắp thiên hạ đồng thời bắt đầu tuyên dương sự tích anh dũng của Tống Thanh Thư, nếu nói là không có hắc thủ phía sau thúc đẩy, thì mọi người có thể cảm thấy được như vậy sao?
– Không sai, trong thiên hạ ngoại trừ triều đình Mãn Thanh, ai còn có cái năng lực này?
Vu Vạn Đình đúng lúc đứng dậy bồi thêm một đao.
Hồng Hoa Hội từ trước đến giờ là lực lượng trung kiên phản Thanh, ở trong chốn giang hồ danh tiếng luôn luôn rất rất tốt, Vu Vạn Đình thân là Tổng đà chủ Hồng Hoa hội đời trước, uy vọng không dưới Trần Cận Nam của Thiên Địa hội bây giờ, nên nghe lão nói như vậy, càng lúc càng nhiều người bắt đầu có sự hoài nghi lên.
Tống Thanh Thư cười khổ, Tang Phi Hồng của Ngũ Hồ môn chuyên đi khắp các quán ăn, tửu lầu thiên hạ, kể chuyện diễn trò, tuy rằng đúng là các nàng ca ngợi có thể rất nhanh tuyên dương thanh danh của hắn, nhưng cũng khó tránh được gây nên sự hữu hoài nghi của nhân tâm.
Nhìn thấy sắc mặt Tống Thanh Thư biểu hiện, Huyền Trừng đại sư cười gằn:
– Sao rồi… không thể nói được gì chứ?
Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Chỉ cần tại hạ đón lấy đại phá quân Thanh, lời đồn sẽ tự sụp đổ.
Vu Vạn Đình hừ một tiếng:
– Nếu như ngươi là gian tế, lần này mang theo quân chủ lực của Kim Xà Doanh đi chịu chết, lúc đó chúng ta có hối hận thì cũng đã chậm rồi…
Dưới lôi đài Hoàng Dung lo âu nhìn Tống Thanh Thư, thông tuệ như nàng tự nhiên hiểu rõ ràng, rất nhiều thế lực không muốn nhìn Tống Thanh Thư ngồi trên vị trí Kim Xà vương, chỉ cần hơi bất cẩn, Tống Thanh Thư sẽ hoàn toàn bị thất bại trong việc thâu lấy nhân tâm của người.
Kim Xà Doanh vẫn còn lại mấy đầu lĩnh cùng Tống Thanh Thư không hợp mắt nhau, bọn họ nghe vậy liền nhân cơ hội ồn ào lên, nhất là Trử Hồng Liễu, quái gở nói:
– Đúng vậy, đến đó thì lực lượng của Kim Xà Doanh đều xong, thì ai còn lưu ý những cô hồn dã quỷ chung ta chứ…
Trử Hồng Liễu vừa nói, thì phát hiện Tống Thanh Thư ánh mắt quét tới, trong ánh mắt sắc bén khiến cho lão lạnh cả tim, cũng không nói tiếp được.
Tống Thanh Thư hừ lạnh, sóng âm bên trong ẩn chứa nội lực tràn ngập khắp nơi, khiến cho tiếng xì xào bàn tán toàn trường nhất thời yên tĩnh lại:
– Thật ra muốn chứng minh sự trong sạch của tại hạ cũng rất đơn giản.
– Nói thì rất dễ…
Huyền Trừng đại sư bĩu môi, hiển nhiên không tin hắn có được biện pháp gì chứng minh cho mình, Vu Vạn Đình ánh mắt lấp lóe, lão đã có chủ ý, mặc kệ cho Tống Thanh Thư nói biện pháp gì, thì cũng tìm ra lý do để phản đối.
Hoàng Dung âm thầm thay thế Tống Thanh Thư lau một vệt mồ hôi lạnh, chuyện như vậy nếu càng chứng mình thì chỉ có thể càng rối rắm, hắn thật sự có biện pháp chứng minh sự trong sạch của chính mình sao?
Tống Thanh Thư cười cợt, đột nhiên nhắm mắt lại hít sâu một hơi, sau đó tiếng nói bao hàm nội lực vang vọng toàn bộ trên đỉnh ngọn núi:
– Ta sau này nếu có cơ hội sẽ đè lấy mẫu thân của Khang Hy, cũng không chừa ra mà đè lấy tất cả các thê tử của Khang Hy, đè luôn hết cả hậu cung của hắn…
Nghe Tống Thanh Thư nói cùng với tất cả các nữ nhân của Khang Hi hết thảy đều phát sinh vượt qua khoảng cách tiếp xúc, trong đại hội một đám quần hùng đều há hốc mồm, còn những nữ nhân kia nghe được thì mặt đỏ tới mang tai.
– Cũng xác thực chỉ là biện pháp chứng minh ngắn gọn nhưng hữu hiệu, chỉ có điều là quá… vô liêm sỉ.
Hoàng Dung ám thối gắt lấy.
– Thật là ghê tởm, kẻ này quả nhiên bản tính khó dời.
Quách Phù chán ghét nhìn Tống Thanh Thư, trong đầu nàng mới vừa xây dựng lên hình tượng, đúng lúc này thì đã tan thành mây khói.
– Hừ… Thanh Thư này cũng cũng không phải là nói dối, chí ít thì Tiểu Đông Hậu đã bị hắn đè ra làm các loại tư thế rồi…
Chu Chỉ Nhược trong đầu mới vừa hiện lên cái ý niệm này, thì lại nghĩ ra cảnh tượng cùng hắn cũng làm vô số tư thế thật là ngượng ngùng, liền theo bản năng dùng tay che hai má mình lại, “Ai da… chính mình làm sao lại cũng thích nhưng tư thế hạ lưu như thế, đều là do Thanh Thư tên khốn kiếp này, ở cùng với hắn ta chỉ học được cái xấu của hắn.”
– Tống đại ca… mắng chửi giỏi lắm!
Chu Cửu một mặt hưng phấn, muốn nói hận nhất Mãn Thanh so với mọi người ở đây, trừ nàng ra thì không còn là ai khác, đừng nói Tống Thanh Thư chỉ là mắng chửi, cho dù Tống Thanh Thư thật sự có hành động như vậy, nàng không những không ngăn cản, nói không chắc còn có thể hỗ trợ phụ đẩy cái mông của các nàng kia giùm cho hắn…
– Tống Thanh Thư này, thật sự là…
Dương Diệu Chân dở khóc dở cười, trong lúc nhất thời không tìm được cái từ gì để diễn tả cảm thụ giờ khắc này của mình.
– Chẳng trách hắn có thể đạt đến đỉnh điểm kiếm đạo, chuyện như vậy mà cũng dám nói ra miệng, thật là làm cho người bội phục.
Da Luật Nam Tiên trong mắt dị thải, nàng quan tâm nhiều nhất chính là kiếm đạo, huống chi Liêu quốc cùng Mãn Thanh cũng là sinh tử chi địch, Tống Thanh Thư chửi đến tàn nhẫn như vậy, dĩ nhiên nàng cũng không có chú ý đến.
– Sư tỷ… tỷ phu… hắn muốn cái… kia à…
Mộc Kiếm Bình cũng bị ngôn luận của Tống Thanh Thư làm cho há hốc mồm, không nhịn được giật giật lấy tay áo Phương Di bên cạnh.
– Quận chúa lẽ nào cảm thấy những nữ nhân kia không nên bị như vậy sao? Đừng quên, Mộc Vương phủ từ trên xuống dưới, bao nhiêu người đã là chết ở trong tay Mãn Thanh Thát tử…
Phương Di theo bản năng bảo vệ lấy tình lang của mình…
– Há, cũng đúng.
Mộc Kiếm Bình ngốc nghếch gật gật đầu.
– Tên khốn kiếp này, thực sự là đê tiện, xấu xa, hạ lưu, vô liêm sỉ, không biết xấu hổ…
Nghe được Tống Thanh Thư oanh oanh nói ra như vậy, Viên Tử Y quả thực vừa thẹn vừa giận, nàng cùng Mãn Thanh cũng không có trực tiếp cừu hận, nên không giống như Chu Cửu, nàng chỉ cảm thấy Tống Thanh Thư đường đường là một cao thủ cấp độ tông sư, lại giống như phường vô lại chửi đổng như thế, thực sự là quá mức vô sỉ.
Một bên A Thanh đầu óc mơ hồ lôi kéo ống tay áo Viên Tử Y, ngây thơ hỏi:
– Tử y tỷ tỷ, cái gì là đè tất cả a?
– Hả…
Nhìn A Thanh hồn nhiên vô tà, Viên Tử Y nghẹn lời, không biết làm sao giải thích rõ ràng đối với nàng.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
– Đè… đè… tất cả là một cách nói… cùng với động tác hạ lưu dơ bẩn, muội cũng đừng có hỏi nhiều như vậy làm gì…
Viên Tử Y giải thích vài câu qua loa…
– Vậy sao…
A Thanh như hiểu mà không hiểu gật đầu cho có.
– Đúng rồi A Thanh, vừa rồi mắt thấy muội đã chắc thắng, vì sao lại đột nhiên bị tên khốn kia trở mình lật ngược lại cục diện vậy?
Viên Tử Y đột nhiên nghĩ tới, hỏi ra nghi hoặc của mình.
– Muội cũng không biết tại sao nữa, lúc muội xuất ra chiêu thức gần chạm đến người của hắn, đột nhiên cảm thấy cả người tỏa ra nhiệt nóng lên, bên trong thân thể có một làn nhiệt lưu phun trào kỳ quái, thân thể liền mềm nhũn ra…
Nghĩ đến lúc đó, đột nhiên mình ngửi lấy một mùi hương thơm thoang thoảng, thân thể bất chợt nóng lên, cùng lúc như có một bàn tay vô hình cứ ngay cái chỗ bên dưới hạ thể của mình vuốt ve sờ soạng, cái loại cảm giác kỳ lạ kia xuất hiện liền làm cho chất lỏng sâu trong cái lỗ nhỏ bé của mình trào ra thấm ướt cái tiểu nội khố nhơ nhớp, vừa nhớ lại thì trên khuôn mặt xinh đẹp của A Thanh trong lúc lơ đãng lại ửng đỏ lên.
– Lẽ nào tên khốn kiếp kia dùng loại độc dược gì đó? Đúng là vô liêm sỉ!
Viên Tử Y tức giận đến cả người run lên, bất quá nàng chung quy cũng không rõ ràng tình cảnh A Thanh có phải là trúng độc dược hay không…
Lúc này đứng ở trên lôi đài Tống Thanh Thư hắng giọng một cái, tiếp tục nói:
– Đã nói đến mức như vậy, giờ còn có ai cảm thấy tại hạ vẫn còn là gian tế không vậy?
Tống Thanh Thư vừa rồi với câu hồ ngôn loạn ngữ kia, chắc chắn đã phạm vào chi tội đại bất kính, liên luỵ đến cả cửu tộc đối với triều đình Mãn Thanh, nếu như hắn đúng là gian tế, theo câu mắng chửi vừa rồi kia, cho dù hắn có lập công lao to lớn đến đâu chăng nữa, sau này cũng không thể tránh khỏi cái chết, đương nhiên không ai còn dám tin rằng hắn sẽ là gian tế do Khang Hi phái ra.
Nhìn Huyền Trừng đại sư sắc mặt tái xanh, không nói thêm một lời nào, Tống Thanh Thư khinh thường nói:
– Huyền Trừng đại sư, vừa rồi đại sư nói chắc là Thập Lực đại sư không có cấu kết triều đình Mãn Thanh, vậy có dám lấy danh nghĩa Phật tổ xin thề, nếu Thập Lực đại sư cấu kết triều đình, thì toàn bộ chúng tăng Thiếu Lâm tự sau khi viên tịch sẽ không nhập được về thế giới Tây Phương cực lạc, mà tất cả đều bị đày đọa dưới A Tì địa ngục không?
– Ngươi…
Huyền Trừng đại sư mặt đỏ bừng lên, lão tuy rằng cảm thấy Thập Lực đại sư không là gian tế triều đình Mãn Thanh, có thể vì chuyện của Thanh Lương Tự tiếp nhận sắc phong triều đình là một sự thật không thể chối cãi, cho nên lão vẫn đúng là không dám phát độc thề như thế.
– Hừ, chúng ta đi…
Huyền Trừng tức giận hừ một tiếng, biết lưu lại nữa cũng chỉ là nhận lấy thêm phiền toái, nên cùng với chúng tăng Thiếu Lâm xoay người rời đi.
– Vu lão đà chủ, lão có muốn tại hạ đem những chuyện của lão làm ra trước kia cho tất cả giang hồ thiên hạ biết không?
Bức được Huyền Trừng đi rồi, Tống Thanh Thư xoay người nhìn chằm chằm đoàn người Hồng Hoa Hội.
Lúc này đúng ra là thời cơ tốt để diệt trừ Hồng Hoa hội, nhưng bất quá Hồng Hoa hội tuy rằng cùng hắn đối nghịch, nhưng thứ nhất ngoại trừ Vu Vạn Đình cùng với số ít người, còn lại tất cả cũng vẫn là những hán tử thẳng thắn cương nghị, Tống Thanh Thư không phải là tên đồ tể tuyệt diệt vô nhân tính, thứ hai âm mưu của Vu Vạn Đình tuy rằng hắn biết rõ ràng, nhưng cũng không có chứng cứ xác thực, nếu quả thật xé ra cũng không phải là trong phút chốc đã kết thúc được, thứ ba là A Thanh vẫn còn ở trong trận doanh của Hồng Hoa hội…
Vu Vạn Đình sắc mặt âm tình biến hóa, một lúc lâu qua đi, cắn răng nói:
– Chúng ta đi.
Bây giờ Huyền Trừng đại sư đã đi rồi, lão thế đơn lực bạc, lưu lại cũng vô dụng, trong lòng lão cũng đã có quyết định chủ ý, ngày sau mượn lấy sức lực của các Hồi tộc phản công Trung Nguyên, đến thời điểm đó sẽ cọ rửa mối sỉ nhục mà Tống Thanh Thư mang đến cho lão.
Bị Viên Tử Y lôi kéo rời đi, A Thanh quay đầu lại nhìn phía trên lôi đài bóng người kia:
– Tống công tử… sau này ngươi sẽ đến Tây Vực thăm ta chứ?
– Sẽ đến… tại hạ nhất định sẽ đến thăm cô nương!
Tống Thanh Thư trong mắt hết sạch lấp lóe…
Thấy Tống Thanh Thư đáp ứng, A Thanh cao hứng cười lên vẫy tay với hắn.
– Tên tiểu tử thúi này đúng là lúc nào cũng biết quyến rũ nữ nhân!
Nhìn A Thanh dáng vẻ lưu luyến không rời, Hoàng Dung tâm tư vô cùng phức tạp.
“Nếu A Thanh quả thật sau này bị thu vào trên giường của hắn, hai người này nếu mà liên thủ, giang hồ thiên hạ còn có ai là đối thủ của bọn họ đây…”
Chu Cửu cùng Chu Chỉ Nhược liếc mắt nhìn nhau, nhìn thấy Chu Chỉ Nhược mang theo vẻ mặt ghen tuông, Chu Cửu cười trêu nói:
– Chu tỷ tỷ, nếu như sau này A Thanh bắt nạt ta, ngươi phải làm chủ cho ta đấy nhé…
Chu Chỉ Nhược đỏ mặt:
– Võ công của A Thanh cao như vậy, ta tự thân còn khó bảo toàn, ai còn quản được phần của ngươi…
Thành công đã bức đi hai thế lực phản đối to lớn nhất, Tống Thanh Thư xoay người lại, ung dung mà nhìn còn lại ba vị đầu lĩnh Kim Xà Doanh đang ngồi ngay ngắn ở trước chỗ mình:
– Xem ra các vị cũng không đồng ý tại hạ đảm nhiệm làm tân Kim Xà vương phải không?
Nghe được lời hắn, Thiên Liễu trang chủ Trử Hồng Liễu, Ác Hổ Câu Sa Thông Thiên, Cái Mạnh Thường Mạnh Bá Phi ba người như rơi xuống hầm băng, liền vội vàng đứng lên quỳ xuống nói:
– Tham kiến Kim Xà vương!
Ba người quỳ xuống thì lẫn nhau truyền qua bằng ánh mắt, tất cả đều hiểu ý của đối phương, Tống Thanh Thư vừa trong chớp mắt liền lấy tính mạng Thập Lực đại sư, chỉ có trời mới biết nếu bọn họ lại phản đối nữa thì chính mình có thể cũng bị tại chỗ đánh chết.
Ba người thế lực sau lưng thì không thể cùng với Tống Thanh Thư đối chọi, bởi vậy ba người quyết định, trước tiên bên ngoài cứ phục tùng, để Tống Thanh Thư không tìm được cơ hội làm khó dễ, sau này nước non vẫn còn đó, thì lo gì mà không có cơ hội phản ngược.
Ba người lưu chuyển đi6i mắt không tránh được pháp nhãn của Tống Thanh Thư, Tống Thanh Thư cho dù là không có Độc Tâm Thuật, cũng đại thể biết được bọn họ đang suy nghĩ gì, bất quá hắn cũng không quan tâm đến, huống chi hắn đã sớm nghĩ ra biện pháp đối phó với đám người kia.
Ngoại trừ Thập Lực đại sư đã chết, Kim Xà doanh còn lại mười một vị đầu lĩnh tuy rằng từng người đều ý đồ riêng, nhưng vẻ bên ngoài đều hướng về hắn biểu thị phục tùng, bởi vậy rất nhanh bắt đầu nghi lễ Kim Xà vương lên ngôi, bất quá bởi vì cường địch đang ở phía trước, tất cả các nghi thức đều chỉ làm giản lược sơ qua.
Trong lúc này, Võ Đang, Nga Mi đều tỏ thái độ lưu lại giúp đỡ Kim Xà doanh đối phó với đại quân Thanh đình đang xâm lấn, Mộc Vương phủ tiếp theo cũng tỏ thái độ, Thiên Địa hội tuy rằng cùng Hồng Hoa hội có quan hệ mật thiết, nhưng Tổng đà chủ Trần Cận Nam cũng là một người phân rõ được thù riêng và đại nghĩa, huống chi hắn vốn là cùng Tống Thanh Thư từng có giao hảo, lại có Chu Cửu tồn tại kế bên hắn, đương nhiên cũng đồng ý lưu lại giúp đỡ.
Nhậm Doanh Doanh bây giờ đang sợ cùng Tống Thanh Thư đối mặt, lợi dụng lý do Lệnh Hồ Xung đang bị trọng thương, liền mang theo giáo chúng vội vã hạ sơn rời đi.
Đương nhiên, Nhật Nguyệt Thần Giáo không phải là nghĩa sĩ kháng Thanh, nếu Nhậm Doanh Doanh lưu lại giúp đỡ thì đó mới là kỳ quái, nói không chắc còn sẽ bị người hiểu lầm vì có cùng với Tống Thanh Thư một chân.
Trong đại hội Đồ sư trước kia, Tống Thanh Thư và Chu Chỉ Nhược hai người cùng Cái Bang kết làm đại thù, người của Cái bang vẻ mặt không hề dễ chịu, xem ra là vì nể mặt của Hoàng Dung nên có lưu lại chúc mừng hắn vài câu, nhưng muốn cho bọn họ lưu lại hỗ trợ chống lại Thanh quân, điều này chắc chắn là không có thể.
Phái Tung sơn từ trước đến giờ cùng Tống Thanh Thư trở mặt, cho nên cũng sẽ không lưu lại, sau khi nghi thức qua đi, cũng liền vội vã hạ sơn rời đi.
Người của Toàn Chân giáo thì lại lấy lý do Khâu Xứ Cơ bị trọng thương tại người cần về Trùng Dương cung tịnh dưỡng, cũng là rời đi.
Phần còn lại đa số là quân ô hợp, có lưu lại trợ quyền, hay là rời đi, bất quá lựa chọn lưu lại chỉ được một phần rất nhỏ, dù sao Mãn Thanh lần này điều động mười vạn đại quân, chỉ cần mỗi một người tiểu tiện, cũng đều có thể làm chết đuối một đại phái võ lâm, cho nên đám giang hồ bình thường cũng không dám đem tính mạng của mình ra đùa giỡn.
– Tống huynh đệ, nếu ngươi không chê, Tiêu mỗ nguyện lưu lại giúp ngươi một tay.
Một tiếng nói sang sảng cười vang lên, làm cho giữa trường không ít người sắc mặt biến đổi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/04/2020 11:29 (GMT+7) |