Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 » Phần 59

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 59

Một chiêu này của Dương Diệu Chân thực sự là làm cho tất cả mọi người đều bất ngờ, bọn họ chỉ thấy dùng chân quét qua thay cho trường tiên (cây roi), nhưng chưa từng thấy qua dùng chân triển khai xuất ra thương pháp.

Dương Diệu Chân có đôi chân rất dài thẳng, sử dụng chân xuất ra Lê Hoa thương uy lực hoàn toàn không thua gì cây thương chân chính, Tống Thanh Thư bị bất ngờ không kịp đề phòng, suýt chút nữa bị đá trúng mặt làm cho nở hoa rồi.

Có điều cảnh giới bây giờ của Tống Thanh Thư tuy hoảng nhưng không loạn, bàn tay liền giơ lên, đi sau mà đến trước, lúc đập, lúc phất, hoặc đẩy… Mỗi lần đều đánh vào nơi mắt cá chân Dương Diệu Chân, đưa thế tiến công ác liệt của nàng hóa thành vô hiểm.

Dương Diệu Chân cũng không có ý định dùng chân hóa thương mà có thể đánh bại được Tống Thanh Thư, thương pháp của nàng chính là chiêu thức như nước chảy mây trôi thuận theo tự nhiên, trên khắp toàn thân, bất cứ chỗ nào cũng có thể hóa thành thương được, bởi vậy thế tiến công luôn luôn liên miên không dứt, làm tiêu hao sinh lực của kẻ địch.

Tống Thanh Thư bàn tay vừa vặn đỡ lấy cổ chân nàng hướng về phía trên nâng lên một chút, Dương Diệu Chân mượn lực trực tiếp ở giữa không trung bốc lên vươn người, chụp lấy thanh Lê Hoa thương còn cắm ở trên lôi đài, lập tức đã lóe ra hàn quang hướng về ngực Tống Thanh Thư đâm lại.

“Thân thể của Tứ Nương Tử vô cùng dẻo dai rất là tuyệt…”

Tống Thanh Thư thầm khen, thân hình đã chợt lui mấy trượng, Dương Diệu Chân luân phiên công kích vô hiệu, nàng cũng không tiếp tục liều lĩnh công tới nữa, mà là ngưng thần tĩnh khí đứng yên tại chỗ nhìn hắn.

– Tứ Nương Tử, vừa rồi để cô nương công kích một vòng, không dám phi lễ với cô nương, bây giờ đến phiên tại hạ đáp lễ chứ?

Ánh mắt nhìn đến những giọt mồ hôi nhỏ Dương Diệu Chân đang loang dần trước ngực của nàng, Tống Thanh Thư cười nói.

– Xin mời…

Dương Diệu Chân cũng là hào phóng mỉm cười, có điều trong lòng nàng thì không có thoải mái như trên mặt biểu hiện ra như vậy. Nàng cùng Tống Thanh Thư đã từng giao thủ, biết rõ thân pháp của hắn quỷ mị nhanh như chớp giật nên đang lo lắng phòng bị…

– Xin Tứ Nương Tử hãy cẩn thận…

Tống Thanh Thư vừa dứt lời, cả người đã hóa thành một tàn ảnh, mọi người dưới đài còn chưa có kịp ý thức được phát sinh cái gì, thì từ nơi Dương Diệu Chân đứng, đã nổ ra vầng sáng như hoa tuyết từ cây Lê Hoa Thương.

– Mẫu thân… tại sao không thấy bóng dáng của Tống Thanh Thư, chỉ nhìn thấy một người Tứ Nương Tử ở trên lôi đài xuất thương vậy?

Quách Phù kinh ngạc trừng lớn hai mắt, ánh mắt bay tới bay lui, hoàn toàn cũng không nhìn thấy bóng người Tống Thanh Thư.

Hoàng Dung trên mặt vô cùng khiếp sợ, tốc độ của hắn làm sao lại có thể nhanh như chớp giật như vậy?

Nghe được nhi nữ hỏi dò, Hoàng Dung ánh mắt khá là phức tạp chỉ trên đài:

– Hắn vẫn luôn ở trên đó, chỉ là bởi vì thân pháp quá nhanh, ngươi không nhìn thấy bóng người của hắn mà thôi.

Quách Phù sững sờ, vội vã càng thêm chuyên chú nhìn chằm chằm chung quanh người Dương Diệu Chân, dưới sự chỉ điểm của mẫu thân, cũng đã mơ hồ nhìn thấy một bóng xám, có điều trong chớp mắt bóng xám lại nhìn không gặp, Quách Phù cảm thấy hoa mắt không khỏi ngơ ngác lẩm bẩm:

– Hắn đến tột cùng là người hay là quỷ?

Hoàng Dung sắc mặt đột nhiên đỏ lên, trong lòng âm thầm mắng “Đương nhiên là quỷ, chẳng những là quỷ mà còn là một tên sắc quỷ…”

Ở trong chính giữa trung tâm bão táp Dương Diệu Chân có cảm giác bị bức càng mãnh liệt hơn, nhãn lực của nàng đương nhiên cao hơn Quách Phù vạn lần, chỉ có điều cũng rất khó bắt lấy bóng người của Tống Thanh Thư, cuối cùng đơn giản nhắm hai mắt lại, ở tình huống như thế này, có nhìn hay không nhìn cũng không có gì khác nhau, chi bằng dùng tâm để cảm thụ chu vi chung quanh khí thế biến hóa của Tống Thanh Thư.

Nếu như Lê Hoa thương bình thường sử dụng uy lực vô cùng, bây giờ Dương Diệu Chân trong lòng tĩnh như nước, nhưng lúc này Lê Hoa thương mới xuất ra ra hoàn toàn toàn bộ uy lực của nó.

Từng đóa từng đóa hoa lê tỏa ra ra bảo hộ quanh thân của Dương Diệu Chân, mỗi một đóa hoa lê đều là do chân khí của nàng ngưng tụ mà thành, Tống Thanh Thư dù nhanh hơn nữa, muốn công kích nàng, thì phải đột phá những đóa hoa lê này.

Mà những đóa hoa lê Dương Diệu Chân xuất ra, đều là khí thế cùng bản thân nàng liên kết lại, cứ một đóa hoa lê bị đánh nát, thì lại một đóa hoa lê khác dời đến, chung quanh những đóa hoa lê đều có khí lưu dị thường…

Bởi vậy Tống Thanh Thư tốc độ tuy nhanh, từ tình huống những đóa hoa lê bị hắn phá nát, nàng dự đoán ra góc độ chiêu quỹ tích chiêu thức của hắn tiến công, do đó Dương Diệu Chân tuy rằng không nhìn thấy đối phương, nhưng vẫn sừng sững giữa trường, phảng phất chiếc thuyền con xoay tròn bên trong bão táp của đại dương, nhìn qua như mạo hiểm, nhưng vẫn có thể chuyển nguy thành an.

Tất cả quần hùng giang hồ nhìn trên lôi đài thần trí đều hoa mắt trước một Dương Diệu Chân, thương pháp tinh diệu của nàng bọn họ cũng đã tận mắt nhìn thấy, thương pháp đầy trời như hoa lê đè đánh lên lên Thạch Phá Thiên trước đó, không ngờ bây giờ nhanh như vậy thay đổi phong thuỷ luân chuyển, lúc này nàng lại đang vất vả phòng thủ…

Tống Thanh Thư biểu hiện ra khinh công thực sự vượt qua đa số nhận thức giữa những người ở đây…

Người của Hồng Hoa Hội hiển nhiên có nhiều lo lắng, chỉ có Vu Vạn Đình còn giữ được bình tĩnh, Văn Thái Lai lại không nhịn được, hỏi dò A Thanh đứng cách đó không xa:

– A Thanh cô nương, tiểu tặc họ Tống lúc này thân pháp nhanh như vậy, ngươi có biện pháp nào đối phó không vậy?

A Thanh đang gặm một quả táo, nghe được lời của Văn Thái Lai hỏi, hướng về giữa trường đầu liếc một cái, cười nói:

– Đơn giản, trên lôi đài sử dụng kiếm khí tràn ngập khắp nơi là được rồi…

A Thanh trả lời khiến cho những người chung quanh nghẹn lời, trừ nàng ra thì còn có ai khác có cái bản lĩnh này? Có điều nàng nói biện pháp này không phải không có lý, tựa như ở khắp đều có ánh sáng mặt trời, làm cho toàn bộ lôi đài đều đầy rẫy kiếm khí, Tống Thanh Thư tốc độ dù nhanh thế nào đi nữa, cũng không có chỗ nào để mà tránh né.

Văn Thái Lai cùng với Vạn Đình liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt đối phương ý mừng, nghĩ thầm tiểu tử Tống Thanh Thư nếu gặp A Thanh mà dám dùng thân pháp như thế này để đối phó với A Thanh, quả thực là tự tìm đường chết.

Chính vào lúc này, trên đài hai người đã tách ra, nhìn Dương Diệu Chân thở dốc, Tống Thanh Thư khâm phục khen:

– Không ngờ cô nương lại nghĩ ra chiêu này để ứng phó tốc độ khinh công của tại hạ.

Tuy rằng những người khác coi hắn là chiếm thượng phong, nhưng chính hắn rõ ràng, vừa rồi hắn luân phiên công kích Dương Diệu Chân, cũng không có chiếm được tiện nghi gì cả.

– Đa tạ công tử khích lệ.

Dương Diệu Chân đắc ý, lần trước bị thiệt thòi trong tay của Tống Thanh Thư, nàng đã tốn không ít công phu nghiên cứu phương pháp ứng đối với đối phương, do đó lần này ứng phó mới thành thạo điêu luyện như vậy.

– Nhưng nếu cô nương cứ tiếp tục dùng phương cách như vậy thật sự là rất hao tổn chân khí, nếu tại hạ cứ tiếp tục đánh thì cô nương còn có thể kiên trì được bao lâu?

Tống Thanh Thư ánh mắt không tự chủ được lại nhìn tới trước ngực Dương Diệu Chân đang vì thở dốc nên hai hai bầu vú liên tục chập chùng lên xuống…

Chú ý tới ánh mắt của Tống Thanh Thư, Dương Diệu Chân không những không có ý tránh né, trái lại còn nhếch cao bộ ngực, để cho hai bầu vú càng thêm xông ra, một bộ hoàn toàn không thèm để ý đến đôi mắt hắn, giọng nói cũng đột nhiên trở nên kiều mị:

– Vậy thì công tử cứ nhẫn tâm dùng tốc độ khinh công bắt nạt nhân gia sao? Như vậy thì cho dù công tử thắng cũng là một cách thắng không vẻ vang gì, mà nhân gia cũng không có phục a…

Tống Thanh Thư lập tức cười nói.

– Vậy thì Tứ Nương Tử muốn làm sao đây?

Dương Diệu Chân con ngươi xoay một vòng, cầm lấy cây thương liền vẽ trên đất bốn dấu chân:

– Ầy, chúng ta đứng trong hai dấu chân này thi đấu, ai hai chân rời khỏi vết đánh dấu này thì coi như thua, thế nào?

– Thi đấu bằng cách thức như vậy sao?

Tống Thanh Thư cố ý chần chờ lên.

Dương Diệu Chân tiếp tục nói bổ sung:

– Như vậy thì mới có thể hạn chế được thân pháp khinh công của công tử, ta cũng không chiếm tiện nghi với công tử, nên cũng không cần dùng đến Lê Hoa Thương, công tử và ta chỉ so đấu quyền cước, thế nào được không?

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/

Tống Thanh Thư âm thầm lắc đầu, đề nghị này của Dương Diệu Chân nhìn qua như công bằng, thật ra thì vô lại đến cực điểm, vừa rồi giao thủ thì đã biết Lê Hoa thương của nàng đã tu luyện tới hóa cảnh, hữu thương hay vô thương cũng không có liên quan quá nhiều, chân nàng có thể làm Lê Hoa thương, thì tay tự nhiên cũng có thể sử dụng thương pháp.

Nàng chỉ là không dùng binh khí, thì đã loại bỏ được khinh công của hắn cùng với ưu thế kiếm pháp, cách thức này đúng là chỉ có một mình nàng hưởng hết lợi thế.

Chỉ có điều Tống Thanh Thư từ trước đến giờ là người thương hương tiếc ngọc, đối với Dương Diệu Chân thì không có ảnh hưởng đến toàn cục, nên sự giảo hoạt của nàng cũng không có gì phản cảm, liền giả vờ không biết, gật đầu biểu thị đáp ứng.

Nhận ra được vẻ mặt Tống Thanh Thư tựa như cười mà không phải cười, Dương Diệu Chân tự nhiên lo lắng, nàng cũng rõ ràng đối phương có thể cũng nhìn thấu thủ đoạn của mình, sở dĩ hắn đáp chỉ là bởi vì tự phụ mà thôi.

“Hừ, bổn cô nương đợi lát nữa sẽ làm cho ngươi hối hận vì bất cẩn.”

Hai người đều đứng vào trong vết chân đã đánh dấu vẽ ra thì dừng lại, Dương Diệu Chân khẽ mỉm cười:

– Vậy ta xin đắc tội.

Nói xong cánh tay vung lên một cái, toàn bộ cánh tay từ một khoảng cách xa khó mà tin nổi đã hướng về phía Tống Thanh Thư công tới, đánh bất thình lình cũng chính là con đường của Lê Hoa thương.

Dương Diệu Chân khóe môi nổi lên một nụ cười đắc ý, bây giờ thì song phương hạn chế trong vòng bên trong chỉ hai dấu chân, so đấu thì phải dùng những chiêu thức tinh diệu, mà Lê Hoa thương của nàng từ trước đến giờ lấy chiêu thức tinh diệu mà phát triển, họ Tống lần này có thể tính sai rồi.

Đột nhiên Dương Diệu Chân biến sắc mặt, bởi vì nàng nhìn thấy Tống Thanh Thư tùy ý nhẹ nhàng giơ tay lên, hắn giơ tay tốc độ chầm chậm, nhưng vừa vặn chặn đứng ngay mạch môn của nàng, Dương Diệu Chân có hữu tâm biến chiêu, nhưng vẫn không kịp, cổ tay bị Tống Thanh Thư nắm chặt lại, mấy lần muốn rút trở về, vẫn không nhúc nhích.

Cắn răng, Dương Diệu Chân dùng cánh tay còn lại vòng qua một độ cong hướng về đối phương phía bên gáy phía sau thái dương của hắn đánh tới, nàng tính được rõ ràng, Tống Thanh Thư muốn né tránh một chiêu này, thế tất yếu là phải thả ra cánh tay kia của mình ra.

Ai ngờ Tống Thanh Thư chỉ là đơn giản đem đầu ngửa mặt lên, liền vừa vặn tránh thoát chiêu này của Dương Diệu Chân, bàn tay của nàng cách gáy Tống Thanh Thư khoảng cách tầm một tấc, chỉ có điều lúc này kình lực chiêu thức của Dương Diệu Chân đã dùng hết, chỉ có khoảng cách một tấc nhưng nàng không có cách nào nhân thêm tới được.

Dương Diệu Chân rít lên một tiếng, thương pháp Lê Hoa lại há lại dễ dàng bị phá như thế, bàn tay của Dương Diệu Chân từ chưởng liền cải biến chỉ, ngón tay thon dài đột nhiên duỗi ra, hướng về phía cổ họng Tống Thanh Thư tiếp tục đánh tới.

Cánh tay của nàng mặc dù không cách nào tiến thêm phía trước, nhưng thêm vào độ dài ngón tay triển khai, cũng đủ chạm đến cổ họng của Tống Thanh Thư thì thừa sức, sức mạnh trên ngón tay của nàng tuy rằng không nặng, nhưng cổ họng chính là vị trí yếu ớt, nếu Tống Thanh Thư thật bị đánh trúng, cho dù là nội lực của hắn mạnh hơn, chỉ sợ cũng phải nghẹt thở trong một thời gian ngắn ngủi.

Cao thủ tranh chấp, vốn là thắng bại ngay ở trong một giây khắc này, Dương Diệu Chân đã dự tính đến mình sắp thắng được trận luận võ này, chỉ có điều rất nhanh nụ cười của nàng lần thứ hai đọng lại.

Tống Thanh Thư đúng là cũng không ngờ tới Dương Diệu Chân lại còn có biến hóa chiêu này, hắn muốn tách ra cũng dễ dàng, chỉ có điều hai chân tất nhiên sẽ rời khỏi dấu chân đã đánh dấu vẽ lên, hắn hối hận lúc trước bất cẩn, nhưng linh quang lóe lên, đã nghĩ đến phương pháp phá giải.

Dương Diệu Chân chính đang đắc ý, lại đột nhiên phát hiện Tống Thanh Thư hé miệng, liền đem ngón tay của nàng cắn vào, không biết có phải ảo giác hay không, nàng tựa hồ còn cảm nhận được đầu lưỡi đối phương còn trên đầu ngón tay nhẹ nhàng liếm qua.

Dương Diệu Chân không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, toàn bộ thân thể lập tức liền cứng lại, ngơ ngác nhìn đối phương.

Nghe được dưới đài truyền đến tiếng xôn xao, Dương Diệu Chân liền tỉnh lại, phát hiện Tống Thanh Thư vẫn như cũ ngậm lấy ngón tay của chính mình, nên vừa thẹn vừa giận.

Nàng giờ khắc này một cổ tay bị Tống Thanh Thư nắm bắt, một tay khác bị hắn ngậm ngón tay chặt ở trong miệng, tất cả đều không thể động đậy, đành là nhấc chân mà hướng về hạ bộ giữa hai chân của hắn đá vào.

– Ặc… Nữ nhân này tính tình vẫn đúng là đủ hung dữ…

Tống Thanh Thư cũng cả kinh, một cước này của Dương Diệu Chân ôm nỗi hận xuất ra, nếu bị nàng đá trúng, bất luận là nửa cuối cuộc đời may mắn vẫn còn sống, thì hạnh phúc có thể tất cả đều bị phá huỷ.

Tống Thanh Thư vội vàng nghiêng qua thân thể, tránh thoát một cước này của nàng, sấn đến khi sức lực của nàng dùng hết, dùng cánh tay đem chân nàng giơ lên kẹp ở dưới nách.

Lúc này Dương Diệu Chân hai tay bị chế trụ, cái cổ chân cũng bị Tống Thanh Thư kẹp lấy, toàn bộ tư thế cực kỳ ngượng ngùng, một thân y phục lại không giấu được đường cong ngạo nghễ thân thể của nàng, một đám giang hồ con mắt đều trợn tròn.

Dương Diệu Chân mấy lần dùng sức, nhưng phát hiện thấy kình lực như đá chìm dưới đáy biển, không có nửa điểm tác dụng, không khỏi vừa thẹn vừa giận.

Khoảng cách dựa gần vào nàng, Tống Thanh Thư không phải là không thừa nhận, tiền vốn đôi bầu vú của Dương Diệu Chân thật là quá mức ngạo nhân hấp dẫn ánh mắt người.

Nhìn Tống Thanh Thư mang theo ánh mắt hèn mọn, làn da của Dương Diệu Chân dâng lên một tầng đỏ ửng, nhẹ hét lên một tiếng, cái eo thon uốn lượn một cái, toàn bộ thân thể lăng không cách đất, cái chân còn lại trực tiếp đá vào bên sườn của hắn.

Tống Thanh Thư sớm có dự liệu, lần này không tránh né, mạnh mẽ nhận lấy một cước này, tuy rằng đá trúng đối phương, trái lại sắc mặt Dương Diệu Chân biến đổi, bởi vì nàng cảm giác được một cước kia ẩn chứa kình lực đã bị một luồng nhu kình hóa giải hầu như không còn…

Dương Diệu Chân còn chưa kịp khiếp sợ, thì ngạc nhiên phát hiện cái chân này cũng bị Tống Thanh Thư nhân cơ hội kẹp ở dưới nách hắn, lúc này cả người đã mất trớn hoàn toàn treo ở trên người đối phương, với đôi chân dài, hạ thể của nàng vừa vặn chạm đến hạ bộ của hắn, khi cái gò mu của nàng vừa chạm vào, ngay lập tức từ bên dưới hạ bộ của hắn, cái đồ vậy chó chết kia liền như phồng to lên chèn ép dọc theo đúng ngay cái khe thịt âm hộ của nàng, tuy cách mấy làn vải vóc, nhưng nhiệt độ của hai bộ phận sinh dục chạm vào tỏa ra nhiệt độ thì nàng cảm nhận rất rõ ràng…

Hai chân bị Tống Thanh Thư kẹp ở dưới nách, một cổ tay bị hắn nắm giữ, một ngón tay bị hắn ngậm chặt trong miệng, cái tư thế kia thật là có nhiều ái muội, phảng phất một đôi phu thê đang là thân thiết.

Dương Diệu Chân vừa thẹn lại phẫn, đã vậy bên dưới hai mảnh mông thịt to bè trì xuống cong vút lên, tình tiết nhìn qua thật phức tạp, trên mặt nàng càng là đỏ đến chảy ra nước, trên thân thể mềm mại của nàng tản mát ra mê người hương khí, càng có lực thêm lực hấp dẫn, Tống Thanh Thư nhất thời trong đầu một hồi choáng váng, thân thể của nàng đang run rẩy, phảng phất bên trong bạo phong làm lạnh run lạc diệp, trên ngưỡng phía trên treo lên, bên dưới cái âm hộ nghênh hợp với côn thịt của hắn, không ngừng bị đè nén dính sát vào nhau.

Dương Diệu Chân thật hận không thể tìm được cái khe nứt nào để chui vào với cái tư thế này, lúc này bên tai đột nhiên truyền đến tiếng Tống Thanh Thư truyền âm nhập mật ghê tởm của hắn:

– Tứ Nương Tử, hiện tại hai chân của cô nương đã cách mặt đất, dựa theo chính cô nương đã định ra quy định, thì cô nương giống như đã thua rồi…

Dương Diệu Chân bây giờ nào còn có công phu quản đến thắng thua:

– Ta thua… ta thua, mau thả ta xuống…

Ngay ở trước mặt thiên hạ quần hùng bị hắn ôm vào trong ngực như vậy, dù là Dương Diệu Chân trước giờ mạnh mẽ, cũng là xấu hổ không chịu được.

– Vừa rồi có nhiều đắc tội, mong rằng Tứ Nương Tử đừng có trách móc.

Tống Thanh Thư một bên nhẹ nhàng đem Dương Diệu Chân để xuống, vừa nói tạ lỗi.

Dương Diệu Chân phiền muộn, nói cho cùng đều là do chính mình tự làm tự chịu, phương thức luận võ như vậy là do nàng đưa ra, đưa tay chen chân công kích hắn cũng là nàng chủ động, hắn chỉ có là bị động phải chống đỡ mà thôi…

Đầy bụng tức giận không tìm được người phát tiết, Dương Diệu Chân hừ lạnh một tiếng, như là chạy trốn chạy xuống dưới lôi đài.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/04/2020 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân