Truyện sex ở trang web truyensextv1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv1.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Các mỹ nữ Tây Uyển » Phần 8

Các mỹ nữ Tây Uyển


Truyện đã hoàn thành
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 8

Trời mờ sáng, Doãn Xuyên châm một điếu thuốc.

Dưới ánh đèn êm dịu, Doãn Xuyên ngẩn ngơ nhìn những vết máu trên giường. Gã biết, gã phải chịu trách nhiệm với cô gái nhỏ trước mặt này cả đời. Cô gái đang say ngủ, hàng mi dài trải đều giống như chiếc quạt nhỏ. Cánh mũi nhỏ xinh trông thật tinh nghịch, ngay tư thế nằm ngủ cũng khiến người ta yêu thương. Doãn Xuyên thật khó tưởng nổi vì sao trước đây mình lại ghét nàng, là do cô bé cứ trêu chọc gã mãi sao? Là vì nàng rất thô lỗ sao? Hay là vì nàng suốt ngày phá hoại hảo sự của mình? Không, đều không phải. Doãn Xuyên phủ định toàn bộ lý do trên.

Nếu như bản thân căn bản không ghét nàng, vậy tại sao không yêu thương nàng thật tốt? Nàng ít tuổi ư? Không, nàng không còn nhỏ nữa, thân thể nàng chẳng hề thua kém Vương Cảnh chút xíu nào. Nhớ lại cảnh triền miên vừa rồi, Doãn Xuyên mỉm cười, cười rất ôn nhu. Gã mở rộng vòng tay, nhẹ nhàng ôm thiếu nữ đó vào lòng.

“Ư, lão dâm trùng, em sẽ không buông tha cho anh.” Trong giấc ngủ mơ, cô gái nhỏ vẫn gọi tên Doãn Xuyên.

Doãn Xuyên ôn nhu nhẹ giọng nói với nữ hài: “Tốt nhất là em không buông tha cho anh cả đời này.” Nhưng vừa nói dứt lời câu đó, Doãn Xuyên liền nhìn thấy hàng mi dài hé mở, một đôi mắt trong veo sáng ngời đang chăm chú nhìn gã.

“Thì ra giả vờ ngủ? Anh, anh phục em rồi.” Doãn Xuyên lắc đầu thở dài.

“Là anh nói đó nhé, là anh cương quyết yêu cầu bản cô nương cả đời này không buông tha cho nha đó nhé. Giờ em miễn cưỡng đáp ứng anh.” Nói rồi, Lý Nhã bật cười, lấy tay nhéo tai Doãn Xuyên.

“Anh nói này Lý Nhã, có phải em có khuynh hướng ngược đãi không? Tai anh đã bị em nhéo sáu mươi chín lần rồi, có kiểu như em cả đời không buông tha cho người ta sao?” Doãn Xuyên cố chịu đau, nhe răng cười nói.

“Thì sao nào? Em cứ ngược đãi anh đấy thì đã sao? Anh không chịu thua thì cũng có thể ngược đãi em à?” Lý Nhã nguýt Doãn Xuyên một cái.

“Anh đâu có biến thái như em, mau bỏ tay ra, đau chết được.”

“Không buông, trừ phi anh nói lại câu vừa rồi một lần nữa.”

“Câu gì? Anh không nhớ, lời hay không nhắc lại hai lần.”

“Không nói phải không? Anh có gan à, ha ha” Tai vốn ít thịt, nhưng móng tay Lý Nhã bập sâu vào trong thịt Doãn Xuyên.

“Ai da, mau buông ra, còn không buông anh không khách khí nữa đâu.” Doãn Xuyên kêu lên. Gã bò dậy khỏi giường, tấm chăn mỏng rơi xuống, lộ ra hạ thể lõa lồ. Nhục bổng dũng mãnh đã rục rịch ngóc đầu dậy.

“Không khách khí thì làm sao? A, a, lão dâm trùng, anh dám?” Tấm chăn mỏng đắp trên người bị kéo rớt, thân thể mềm mại của Lý Nhã lộ ra ngoài không khí. Chung quanh đầu nhũ màu phấn hồng có một hàng dấu răng rõ ràng.

“Không dám? Có phải em kêu anh ngược đãi em phải không? Anh cho em thỏa mãn.” Doãn Xuyên thở hổn hển cầm hai chân Lý Nhã banh ra.

“Em trêu anh thôi mà, hi hi” Lý Nhã vừa cười khanh khách vừa không ngừng đá hai chân, nhưng đôi chân yếu đuối vẫn bị cánh tay đầy sức mạnh của Doãn Xuyên tách ra, lộ ra âm hộ vừa giống gò núi vừa giống bánh màn thầu. Ở giữa âm hộ sáng bóng, những mảnh âm thần mơn mởn giống như những đường hồng tuyến uốn lượn. Chỉ có điều, những âm thần mơn mởn đó có chút sưng tấy, dường như vừa trải qua quá trình giày vò. Nhưng lúc này, những cánh hoa đầy mẫn cảm đó lại sắp đối mặt với lễ rửa tội qua chiến đấu, bởi vì Doãn Xuyên đã nắm cây cự vật nở to đến cực điểm trong tay, quy đầu to như quả trứng ngỗng đã thọc vào trong những cánh hoa kia.

“Ư, ư, ư, Doãn Xuyên, anh thật ác” Thân thể Lý Nhã đang căng cứng lên trong chớp mắt đã mềm nhũn ra như sợi bún. Đó là vì vùng đất mẫn cảm nhất, riêng tư nhất của nàng lại một lần nữa bị tiến vào một cách không thương tiếc. Lý Nhã chỉ có thể phát ra tiếng rên như như khóc lóc, như tố cáo.

“Thế nào? Sau này còn kéo tai anh nữa không?” Doãn Xuyên chọc tới tận cùng nhụy hoa, đắc ý hỏi Lý Nhã ở dưới thân.

“Ư, ư, em, em cứ nhéo” Thân thể Lý Nhã bắt đầu chuyển động.

“Còn cứng miệng này, anh không tin không chế phục được ả yêu tinh em.” Cơ bắp Doãn Xuyên như được lắp thêm mô tơ, bắt đầu chuyển động đều đặn.

Đôi mắt vốn mở to của Lý Nhã như không nhẫn tâm nhìn hạ thân bị một vật thể như một cánh tay nhỏ không ngừng ra ra vào vào, nàng nhắm mắt lại. Những Doãn Xuyên không cho phép nàng được tự do như vậy. Gã thúc mạnh một cái, khiến Lý Nhã cảm giác thấy một dòng điện cực mạnh trong chớp mắt chạy xuyên qua trái tim nàng. Nàng không những cảm thấy cần phải há to miệng để tăng cường hô hấp mà còn mở to mắt nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì.

Khi Lý Nhã nhìn thấy Doãn Xuyên đắc ý nở nụ cười xấu xa với nàng, nàng vỗ mạnh một cái vào mông Doãn Xuyên.

“Còn dám đánh người?” Doãn Xuyên không khách khí nữa, thay vào đó là những đợt xung kích không thương tiếc. Nhục bổng cực đại mang theo tiếng gió vù vù, hết lần này tới lần khác giã lên chiếc bánh bao non mềm. Âm hộ trắng nõn bóng loáng nổi bật lên dưới mảng cỏ cây đen tuyền, tỏ ra cực kỳ kích thích. Trước sự kích thích đó, động tác đâm thọc của Doãn Xuyên mãnh liệt như lửa.

“A, a”

Lý Nhã không cách nào chịu đựng nổi đòn tấn công như vậy, nàng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ kêu gào theo bản năng, tiếng kêu rên véo von mà uyển chuyển, lúc thì trầm xuống, lúc lại lanh lảnh, cùng với tiếng thở hổn hển nặng nhọc tạo thành một khúc nhạc xuân rung động lòng người.

“A, Doãn Xuyên, Doãn Xuyên, em, em”

“Thoải mái không?”

“Ư, ư, thoải, thoải mái lắm, em yêu anh Doãn Xuyên.”

“Sau này có nghe lời không?”

“Nghe, em nghe lời, mạnh hơn chút, em sắp xỉu rồi, hôn em, mau hôn em.” Vòng eo nhỏ nhắn của Lý Nhã không ngừng lắc mạnh, đầu lưỡi nàng liếm liếp đôi môi một cách vô thức. Cặp đùi dài đã kẹp chặt lấy Doãn Xuyên, không ngừng ép lên mông Doãn Xuyên.

Doãn Xuyên cúi mình xuống, ngậm lấy bờ môi Lý Nhã, tìm đến đầu lưỡi ẩm ướt. Hai bàn tay đã tóm chặt lấy cặp nhũ phong săn chắc đầy tính đàn hồi, nhào nặn kịch liệt.

Trong cơn mê ly Lý Nhã bắt đầu không thể tự kiềm chế được nữa. Nàng điên cuồng mút nước miếng của Doãn Xuyên. Mông nàng đã hẩy lên cao, tiếp đón những cú thọc thẳng từ trên xuống dưới của Doãn Xuyên, mỗi lần đều làm cho nhục bổng của Doãn Xuyên đâm lút xuống tận đáy, mỗi lần rút ra đều có thể mang theo dịch thể óng ánh. Sự phối hợp của Lý Nhã không ngờ lại hoàn mỹ như vậy. Doãn Xuyên thoải mái đến độ chỉ cần lặp đi lặp lại động tác cắm vào rút ra là có thể hưởng thụ khoái cảm không gì có thể sánh nổi.

“A, em không xong rồi, Xuyên, em thật sự không xong rồi, a, ư ư ư”

“Nào, chúng ta cùng nhau, cùng nhau, cùng nhau lên nào.”

Khi luồng khoái cảm mãnh liệt bắn vọt ra, Lý Nhã không ngờ không nhịn nổi, nước suối róc rách trong chớp mắt tản đi khắp nơi, làm ướt hạ thân Doãn Xuyên đầu tiên. Doãn Xuyên chỉ đành rút nhục bổng ra. Nước tiểu hoe vàng tỏ ra lóng lánh trong suốt trong không khí.

Doãn Xuyên trợn mắt há miệng hân thưởng mỹ cảnh có nằm mộng cũng khó gặp đó. Gã nhìn Lý Nhã đang dúi đầu dưới nách gã đầy vẻ thương yêu. Có thể thấy là Lý Nhã cực kỳ hổ thẹn. Nàng thật sự không có can đảm nhìn Doãn Xuyên một cái.

“Lợi hại à nha, nước bay thẳng xuống ba nghìn thước, tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây.”

“Doãn Xuyên, anh đọc cái gì đó?” Lý Nhã mơ mơ màng màng còn đang hồi tưởng lại dư vị của cơn khoái cảm mới lạ khác thường đó. Nàng gần như nghe không rõ Doãn Xuyên nói gì?

“À, đó là thơ của Lý Bạch, nói về khung cảnh tráng lệ của dòng thác từ trên cao đổ thẳng xuống…”

Doãn Xuyên mới nói được một nửa, bàn tay nhỏ nhắn của Lý Nhã đã tóm lấy nhục bổng của Doãn Xuyên, một giọng nói mềm mại vang lên: “Anh chết chắc rồi, lão dâm trùng, làm thành thế này đều là do cái thứ này hại cả, cắt đi được không?”

“Không được, đương nhiên không được.” Mệnh căn nằm trong tay người ta, Doãn Xuyên đương nhiên phải ăn nói nhũn nhặn.

“Vậy anh, vậy anh còn cười em? Hu. Hu…” Lý Nhã hổ thẹn không chịu nổi bị Doãn Xuyên trêu ghẹo chuyện mình không nhịn được, bật khóc hu hu.

“Đừng khóc, đừng khóc nữa, sau này anh không nói ba nghìn thước nữa, chỉ nói hai nghìn thước thôi, thế nào? Ha ha, ai da, làm gãy giờ, sau này em còn dùng nữa hay thôi?”

Doãn Xuyên vừa cười vừa kêu lên. Có điều, gã nhất định không tin rằng Lý Nhã sẽ làm gãy mệnh căn của gã, bởi vì Lý Nhã đã bò dậy, nằm gối lên bụng gã, ánh mắt nhìn nhục bổng trong tay không chớp. Nàng thấy quái lạ, vì sao cái thứ này khi phình to ra lại đáng sợ như vậy, vì sao cái thứ này lại có nhiều gân xanh như vậy, vì sao phần đầu cái thứ này lại bóng loáng như vậy?

“Tiểu Nhã, cho em biết một bí mật.”

“Cái gì?”

“Em ngậm cái thứ ở trong tay em vào miệng, sẽ có chuyện hay ho không ngờ tới.”

“Chuyện hay ho gì?”

“Em cứ ngậm vào sẽ biết”

Mặc dù ngượng ngùng, lại như thăm dò, Lý Nhã đưa quy đầu đến gần miệng, hít ngửi nhẹ một chút. Nàng nhíu nhíu mày, xem ra mùi vị đó nàng không quen. Có điều, nàng vẫn thè đầu lưỡi nhỏ nhắn ra, liếm liếm môi, sau đó mới từ từ mở to miệng, ngậm lấy quy đầu to tướng, còn nuốt dần xuống từng chút một.

Trời ạ. Nàng quả thật ngậm sâu xuống. Doãn Xuyên nín thở, nhìn Lý Nhã đơn thuần vụng về mút nút sinh thực khí của gã không ngừng. Loại cảm giác kích thích đó đơn giản là không cách nào miêu tả bằng ngôn ngữ được. Điều duy nhất gã muốn làm lúc này là phát ra một tiếng rên rỉ trầm thấp “hư…”

“Đau lắm à?”

“Không, rất thoải mái.”

“Chẳng trách, lúc anh hôn chỗ bên dưới đó của người ta, người ta cũng rất thoải mái.”

“Vậy hôm nay em phải hôn anh thật thoải mái mới thôi.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Thông tin truyện
Tên truyện Các mỹ nữ Tây Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện bóp vú, Truyện mút chân, Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 26/12/2022 11:56 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Sai trái
Mấy đứa nhỏ về đột ngột, để lại sự tiếc rẻ cho cả cô Chinh với Thịnh. Theo đường cửa sau đi xuyên qua phòng ngủ cô, nó chạy tọt lên gác cấp tốc. Còn cô Chinh sửa soạn lại áo xống ngay ngắn kịp trước khi mở cửa cho ba đứa nhỏ vào nhà. Con bé em Thịnh lên gác, ngủ say. Đêm đó ba mẹ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện người lớn
Người mẹ hồi xuân
Hôm đấy là Chủ Nhật, cũng như mọi hôm chủ nhật khác của tháng 12, em chỉ có ngồi nhà học bài để sáng mai thi. Mai là môn cuối, cũng là môn em chật vật nhất nên sáng sớm em đã cặm cụi leo lên bàn ngồi coi lại bài giảng với giải đề thi thử. Còn thằng Thắng thì chắc đêm qua vừa “mất...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột
Nghề chăn gái – Quyển 2
Không phải đi Hà Nội tôi lại phải ở nhà nấu cơm. Không như hồi trước, mấy em nhân viên đợt này ăn ít lắm. Toàn giữ dáng, sợ béo nên kiêng khem không ăn mấy. Cho nên tôi nấu đồ ăn xong để đấy ai ăn lúc nào thì ăn. Có dọn ra mỗi đứa nó ăn một bát mất công. Mà thế cho nó tiện, đứa nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Tuyển tập Nghề chăn gái
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân