Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 75

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 75

Chứng kiến một Linh Đế hùng mạnh tan xác chỉ sau một lần va chạm với Bình Thường, Xuất Trần mất vài giây mới trấn tỉnh lại và giật mình khi thấy Bình Thường không chút thương tích quay lại nhìn nàng.

Thấy Xuất Trần lo lắng lùi lại, Bình Thường gãi đầu hỏi: “Sư tỷ, người không sao chứ?”

Xuất Trần hơi gật đầu, thấy nàng nhìn mình bằng ánh mắt kì quái, Bình Thường cũng không biết giải thích làm sao, vốn hắn chỉ định ngăn cản Truy Hương, nào ngờ trong lúc giật mình lỡ tay kích hoạt Cửu Phẩm Liên Hoa tâm, chỉ bằng một ý nghĩ đã hoàn toàn xóa bỏ sự tồn tại của Truy Hương, một nhân vật ảo của Phật Cảnh.

Xuất Trần thấy Bình Thường không có địch ý với nàng nên bớt lo sợ và bắt đầu đánh giá sức mạnh của Bình Thường. Dễ dàng khiến một Linh Đế biết hư hóa tan xác mà không gây ra động tĩnh lớn nào, theo Xuất Trần biết thì chỉ có thể là Chúa Tể trở lên, hoặc Bình Thường này cũng có sức mạnh đặc biệt như Thế hệ phi thường…

Nghĩ đến đây, tim Xuất Trần đập dữ dội, nàng chờ một người như vậy đã từ rất lâu rồi, để giúp nàng báo thù.

Bình Thường thấy Xuất Trần đăm chiêu, còn tưởng nàng chưa hết hoảng sự chứ làm sao có thể ngờ rằng Xuất Trần đang bày mưu dùng mỹ nhân kế để lợi dụng hắn trả thù cho nàng.

Nhưng Bình Thường biết Xuất Trần đang lầm tưởng về sức mạnh thật sự của hắn, nên hắn định bụng khi thoát khỏi Phật Cảnh sẽ giải thích rõ để tránh rắc rối, còn hiện tại thì mượn sự hiểu lầm này để tạo cho Xuất Trần cảm giác an tâm.

Nghĩ vậy, Bình Thường nhìn Xuất Trần bằng ánh mắt nghiêm túc và nói: “Sư tỷ, chuyện này ta sẽ giải thích sau, nhưng từ lúc này xin sư tỷ đừng rời xa ta…”

“…cho đến khi rời khỏi nơi này.” Nhưng nữa câu sau Bình thường chưa kịp nói, vì hắn sực nhớ ra lúc nãy vì gấp gáp nên hắn đã không thể dẫn Mai Linh theo…

Bình Thường không biết rằng Mai Linh cũng đuổi theo hắn, nhưng lúc này nàng đi nhầm vào một con hẻm vắng khác.

Cẩn thận đi dần về ngã rẽ cuối hẻm, Mai Linh lắng tai nghe ngóng xem có âm thanh rượt đuổi hoặc ẩu đả hay không, nhưng càng tiến gần, tai nàng càng nghe rõ một hỗn hợp âm thanh kích tình, nghe như có tiếng rên của thiếu nữ đan xen tiếng môi lưỡi quấn lấy nhau…

Tim đập chân run, Mai Linh nghĩ là đi nhầm vào nơi hành lạc của đôi tình nhân nào đó nên định quay đầu đi ra, nhưng chợt có một tiếng than khẽ thốt lên: “Đừng mà…”

Đáng nói ở chỗ, tiếng nói này giống hệt giọng của sư tỷ Xuất Trần.

Và sau đó, Mai Linh như ngừng thở khi nghe một giọng nam giống hệt giọng của Bình Thường đáp lại: “Sư tỷ, giơ chân lên nào…”

“Xấu hổ lắm… Ư…”

Không thể tin vào tai mình, Mai Linh âm thầm tiến đến và lén nghiêng đầu nhìn qua ngã rẽ…

Suýt nữa thì Mai Linh đã bật ra tiếng thốt nếu nàng không kịp tự dùng tay ngăn miệng mình, phía cuối ngã rẽ, Mai Linh chứng kiến cảnh sư tỷ Xuất Trần xinh đẹp đứng dựa lưng vào vách tường, vai áo nàng trễ xuống lộ ra hai gò ngực trần bầu bĩnh. Đầu Xuất Trần hơi ngước lên, mắt nhắm hờ đê mê và môi hồng he hé cất lên từng tiếng rên khe khẽ…

Còn Bình Thường thì đang quỳ dưới chân Xuất Trần, hắn dùng tay nâng một chân nàng lên cao, mặt hắn thì áp sát vào cái khe hồng tươi ở giữa đôi chân trắng ngần của nàng và môi lưỡi hắn hăng say hôn liếm.

Mai Linh đứng lặng, răng cắn chặt môi ngăn cơn thổn thức, Bình Thường, kẻ vừa mới đó thắp lên cho nàng hy vọng, giờ đang vui vẻ hưởng thụ cùng người khác…

“Không! Nhất định là có điều gì không đúng! Chẳng lẽ họ bị đánh thuốc kích dục?”

Mai Linh tự trấn an bản thân, cũng là để níu kéo chút hy vọng, nhưng tia hy vọng này nhanh chóng lụi tàn khi Bình Thường lên tiếng tán thưởng: “Xuất Trần, chỗ đó của nàng thật là thơm ngon nha!”

Xuất Trần thích chí cười dâm nhưng lại nói câu hờn dỗi: “Hứ! Có thơm bằng Mai Linh của ngươi không?”

Bình Thường đáp: “Mai Linh? Ta còn chưa nếm qua, nhưng chắc chắn là không bằng nàng rồi!”

Xuất Trần có vẻ hài lòng nhưng vẫn chưa tha Bình thường: “Nếu biết vậy sao còn cố theo đuổi cô ta làm gì?”

Bình Thường đã đứng dậy, cởi quần ra và cười khổ: “Lại ghen rồi! Ta đã nói rồi, ta không theo đuổi cô ta, chỉ là muốn dạy cô ta một bài học!”

Xuất Trần quay mặt chống tay lên tường, mông ưỡn ra chờ đợi Bình Thường, bĩu môi nói: “Ngươi không nói rõ nguyên do làm sao ta biết ngươi nói thật hay không?”

Bình Thường xuýt xoa cặp mông nõn nà của Xuất Trần, tay cầm cây gậy hướng thẳng vào giữa hai chân Xuất Trần cọ nhẹ và nói: “Được rồi, ta nói…”

Tiếp đó, Bình Thường đẩy mạnh một cái làm Xuất Trần rên lên rồi bắt đầu giải thích: “Trước đây ta và Mai Linh từng gặp nhau, nhưng khi đó nàng ta là một ả tiểu thư kênh kiệu, tỏ ra xem thường ta, nhưng sau đó ta ra tay cứu nàng ta khỏi tay một bọn cướp và từ đó ánh mắt nàng ta nhìn ta khác hẳn…”

Xuất Trần vừa đưa mông hứng chịu từng đòn đẩy của Bình Thường vừa lắng nghe hắn giải thích, sau đó nói: “A… Ra vậy… Thế nên ngươi… muốn… A… Dạy ả… một bài học… A… Ư…”

Bình Thường càng lúc càng đẩy mạnh khiến cả người Xuất Trần áp sát vào tường, hắn áp mặt mình vào mặt Xuất Trần và nói: “Đúng vậy… Đưa cho cô ta lên đỉnh cao khoái lạc rồi dìm cô ta xuống vực sâu nhục nhã, để cô ta biết bản thân không phải thiên nga và cũng không bằng cóc ghẻ, ha ha…”

“A… Ư… Ư… Đến lúc nhận ra chắc cô ta thà rằng khi xưa bị bọn cướp kia hiếp chết còn hơn được ngươi cứu nha… Ư… A… Ngươi thật độc ác nha… Nhưng… ta thích… Hi hi…”

Âm thanh nhục dục tăng nhanh dần, nhưng trong đầu Mai Linh chỉ còn sự lặng thinh trống rỗng, nàng suy sụp, thở như không thở, lặng lẽ quay lưng đi…

Khi Mai Linh đi khuất, Bình Thường và Xuất Trần vốn đang trên đỉnh khoái lạc đột nhiên cùng tan chảy, cơ thể hóa thành một vũng chất lỏng đen, vũng chất lỏng đen này lại dần hóa thành hình dạng giống hệt Bạch Long Bá Vương.

Người giống hệt Bạch Long Bá Vương này khi biến đổi trở lại liền quỳ gục xuống và ho sặc sụa, dường như hành động giả làm Bình Thường và Xuất Trần để đánh vào tâm lý Mai Linh đã khiến hắn mệt mỏi, nhưng miệng hắn mỉm cười vì những gì thu được đáng giá hơn so với phần vốn hắn bỏ ra, là nỗi tự ti, tuyệt vọng, đau đớn, sợ hãi, nhục nhã, căm hận của Mai Linh.

Vụ đụng độ giữa Truy Hương và Xuất Trần chỉ là mồi nhử, mục tiêu Tà Linh nhắm đến là Mai Linh, và cơn đau khổ của nàng có lẽ chỉ mới bắt đầu…

Khu hẻm mà Mai Linh đang lê bước trống vắng và lạnh lẽo lạ kỳ, hoàn toàn trái ngược với vẻ phồn hoa đô thị ngoài đường chính. Nguyên do là vì nơi này chịu ảnh hưởng bởi cái ác của Tà Linh, trở thành nơi những kẻ xấu xa ẩn náu.

Mai Linh cứ đi mà không hay biết bản thân đang đi vào hang ổ của một băng tội phạm nguy hiểm.

Băng tội phạm gồm bốn tên mặt mày bặm trợn, xăm trổ đầy mình, cả bốn đang ngồi hút chích trong một góc thì thấy Mai Linh bước đến.

Thấy Mai Linh cực kỳ xinh xắn, một tên trong băng huýt sáo gọi: “Đi khách không em? Xinh thế này chắc dư sức chấp bốn thằng bọn anh một lượt nhỉ?”

Biết bản thân gặp nguy nhưng Mai Linh cũng không còn tâm tư để sợ hãi, nàng lạnh lùng quay đầu định đi về hướng khác nhưng bị một tên lướt đến chặn đường, gã nói: “Từ từ nào, chấp bốn không xuể thì chấp ba, chấp hai hoặc lần lượt từng người, bọn anh sắp xếp được mà!”

Mai Linh đổi hướng khác thì thấy bản thân đã bị bốn tên này bao vây, nàng lạnh lẽo giải thích: “Tôi không phải loại phụ nữ đó, phiền các ông tránh đường…”

“Không phải gái gọi? Vậy em là gái nhà lành sao? Thế thì càng thơm ngon chứ sao!”

Cả bốn tên cùng cười lớn rồi vây lấy Mai Linh như bọn hổ đói vồ mồi…

Tuy nhiên, màn khoai sâm này không thể xảy ra vì một thằng trùm phá bĩnh…

“Để cô ta yên!”

Tiếng quát của Bình Thường khiến Mai Linh đưa mắt nhìn sang, nhưng trên mặt nàng không có vui buồn, chỉ lạnh lẽo nhìn hắn và Xuất Trần theo sau, lần này là Bình Thường và Xuất Trần thật.

Ngay khi cứu Xuất Trần khỏi tay dâm đế Truy Hương thì Bình Thường liền đi tìm Mai Linh, hắn có thể định vị vị trí của nàng nhưng không thể biết cảnh tượng do Tà Linh tạo ra với Mai Linh vì Tà Linh có khả năng ẩn giấu khỏi tầm kiểm soát của Cửu Phẩm Liên Hoa tâm. Nhìn Mai Linh như vô hồn, Bình Thường còn tưởng nàng bị bọn tội phạm làm cho kinh sợ, liền giận dữ chạy đến.

“Sư tỷ, nàng không sao chứ?”

Nhìn vẻ mặt quan tâm của Bình Thường dành cho mình, Mai Linh rơi lệ, nhưng thay vì đáp lời Bình Thường, nàng lui ra xa hắn, rồi hé môi nói với bốn tên tội phạm: “Các ngươi giúp ta đuổi đôi nam nữ này đi, sau đó muốn làm gì với ta cũng được…”

Bình Thường sững lại, Xuất Trần cũng tỏ ra ngạc nhiên vì thái độ lạ thường của Mai Linh, nàng tưởng Mai Linh nghĩ nàng và Bình Thường không thể chống lại bọn tội phạm nên hiến thân mình đổi mạng cho Bình Thường và Xuất Trần, liền cảm động nói: “Mai Linh sư muội, ngươi đừng lo, Bình Thường thừa sức cứu ngươi…”

Mai Linh cười nhạt: “Ta biết hắn dư sức cứu ta, nhưng ta không cần sự ban ơn của các ngươi…” Rồi Mai Linh nhìn Bình Thường, nhắc lại câu nói mà nàng vừa nghe Xuất Trần giả nói: “Ta thà bị hiếp chết còn hơn được ngươi cứu!”

“Sư tỷ, người sao vậy?” Bình Thường không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng nhìn ánh mắt nàng thì thừa biết Tà Linh đã giở trò.

Bọn tội phạm thấy thái độ căm ghét của Mai Linh đối với Bình Thường, lại thấy nhan sắc của Xuất Trần liền liên tưởng đến chuyện đánh ghen, không khỏi sinh lòng ghen ghét với tên Bình Thường số hưởng.

Tên cầm đầu liền tiến đến đứng cạnh Mai Linh và nói: “Đánh đuổi thì dễ cho chúng quá, ta bày cho nàng cách trả thù hay hơn nhiều… Trói hắn lại, cho hắn ngồi xem bốn người chúng ta vui vẻ cùng hai nàng…”

Bốn tên tội phạm cười dâm đãng, một tên còn thoải mái đưa tay ôm eo Mai Linh…

Và cánh tay tên này liền nát thành bụi phấn…

Bình Thường đã nổi cơn lôi đình…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân