Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 163

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 163

Trong khi Hoài Bão vừa chiến đấu vừa cảm nhận những ký ức của Vân Lam Diễm trong Phong Vân kiếm, Dương đang giơ ngang Tử Tình kiếm để cản một đao của Đoạn Tuyệt. Trước một Đoạn Tuyệt mạnh mẽ vượt trội, Dương hoàn toàn yếu thế và bị ép khụy gối xuống.

Tử Tình kiếm bị siêu cấp thánh bảo Ô Long Đao tì xuống cong đến mức tưởng chừng như sắp gãy.

Rồi Đoạn Tuyệt thu đao, lưỡi đao đen tuyền giương cao rồi lần nữa bổ mạnh xuống đầu Dương.

Lúc này, cánh tay mang xương chân long của Dương tỏa ra một làn khí tím ma mị, làn khí này xoắn tụ vào nắm đấm của Dương khi hắn tung đấm vào ngực Đoạn Tuyệt, tay còn lại, Dương giơ nghiêng lưỡi kiếm Tử Tình hòng cố làm lệch hướng chém của Ô Long Đao.

Keng!

Một tia lửa nhá lên khi Ô Long đao quẹt qua Tử Tình kiếm, lưỡi đao trượt theo lưỡi kiếm lệch khỏi đầu Dương, nhưng thay vào đó, lưỡi đao bổ sâu xuống vai hắn.

Cũng lúc này, nắm đấm Tử Vong Cuồng của Dương đấm mạnh vào ngực Đoạn Tuyệt, cú đấm tạo ra một lực va đập cực mạnh làm lớp áo trên ngực Đoạn Tuyệt rách toang, để lộ ra ngực hắn chi chít những đường gân đen.

Tử Vong khí theo cú đấm của Dương lan vào ngực Đoạn Tuyệt, lúc này Dương thấy điều kỳ lạ xảy ra, những sợi gân đen trên ngực Đoạn Tuyệt nơi Tử Vong Khí lan đến liền cùng Tử Vong khí mờ dần rồi biến mất, sau đó, khu vực lồng ngực Đoạn Tuyệt bị Tử Vong khí xâm chiếm liền như bị mất đi sức sống lão hóa rất nhanh.

Tuy sau đó Đoạn Tuyệt dễ dàng dùng linh lực để ép Tử Vong Khí ra khỏi cơ thể, nhưng Dương có thể nhận ra sự khó chịu trên nét mặt của Đoạn Tuyệt.

Đoạn Tuyệt hơi khó chịu một chút, nhưng Dương thì đang bị lưỡi Ô Long Đao cắm sâu trên vai. Ngay khi còn đang tống Tử Vong Khí ra khỏi ngực, Đoạn Tuyệt vẫn ghì chặt cán đao, đem lưỡi đao nhấn sâu xuống vai Dương.

Máu đổ ướt một bên cơ thể, Dương phải nghiến răng dùng cả hai tay để cản lưỡi đao chẻ dọc cơ thể mình ra thành hai phần.

Nhờ sức mạnh của xương chân long, Dương dần đẩy được lưỡi đao lên.

Nhưng Đoạn Tuyệt không vừa, gân đen nổi đầy trên hai tay hắn, lưỡi đao lại được nhấn sâu xuống.

Dương cắn răng vận Cuồng lên toàn bộ cơ thể để quyết dồn toàn lực đẩy đao, và hắn thành công, lưỡi đao bị Dương đẩy lên khỏi vai mình.

Nhưng.

Phập!

Lưỡi đao lần nữa cắm sâu xuống vai Dương, cả người Đoạn Tuyệt đã nổi đầy gân đen.

Lúc này, Dương không khỏi thắc mắc những sợi gân đen kia là thứ sức mạnh gì, chúng không tỏa ra linh lực, chỉ đơn thuần là tăng cường thể chất kết hợp với linh lực của Đoạn Tuyệt, vậy mà có thể lấn lướt cánh tay mang xương chân long của Dương, nên nhớ, Long tộc là chủng loài có thể chất mạnh mẽ nhất.

“Long tộc!” Dương như bừng tỉnh đại ngộ, phải rồi, qua một số thông tin, Dương biết được Đoạn Tuyệt có cha là người của Long tộc, vậy thứ sức mạnh ngang với sức mạnh của Long tộc kia rất có thể cũng là sức mạnh của Long tộc, nhưng làm sao để kích hoạt nó, và nếu là của Long tộc, sao Dương chưa từng thấy ai ngoài Đoạn Tuyệt dùng nó?

“Cấm thuật!” Long Thư Hồn lên tiếng khi dõi theo Đoạn Tuyệt và Dương từ xa.

“Cấm thuật gì?” Long Ngạo hỏi.

Long Thư Hồn đáp: “Hủy Hoại Thể Xác, trong phút chốc đem sức mạnh cơ thể đẩy lên đến cực hạn, thể chất càng mạnh, sức mạnh đạt được càng lớn, thậm chí có khả năng mạnh ngang Chân Long!”

“Có sức mạnh như vậy? Tại sao ta chưa từng nghe nói?” Long Ngạo kinh ngạc hỏi.

Long Thư Hồn đáp: “Vì cái giá phải trả là rất lớn, nhẹ thì giảm tuổi thọ kèm di chứng kéo dài, nặng thì tàn phế và chết trẻ. Cấm thuật này hiện nay chỉ truyền cho cảm tử của Long tộc.”

Lúc này, Đoạn Tuyệt vừa tì đao xuống vừa nói với Dương: “Sâu kiến mãi chỉ là sâu kiến, mày còn giãy giụa được chỉ đơn giản là vì tao cho mày giãy giụa.”

Dương không để tâm lời Đoạn Tuyệt nói, hắn chỉ đang nhớ đến lúc Vượt Ngục, Đoạn Tuyệt cũng dùng đến sức mạnh này, gã gọi đó là thứ sức mạnh chết tiệt và tỏ ra ngạc nhiên khi Dương không biết về nó.

Dương lại nhớ đến lúc hắn và Sùng Hạo bị Đông Phương Kim Long ép quỳ xuống trong Tứ Linh Cảnh, khá giống với tình thế hắn bị Đoạn Tuyệt trấn đao quỳ xuống lúc này.

“Sự kiêu ngạo của rồng…” Dương thầm nhớ lại, chính tinh thần kiêu ngạo bất khuất trước áp lực đã giúp hắn phát triển thể chất và giác quan vượt trội. Vậy có phải tinh thần nào đó giúp Đoạn Tuyệt đạt được thứ sức mạnh kia?

Dương lại nghĩ đến lúc những đường gân đen trên ngực Đoạn Tuyệt bị mờ dần khi chạm vào Tử Vong Khí, nhưng lúc đó chính Tử Vong Khí chạm vào những đường gân cũng mờ đi.

“Là do Tử Vong Khí và thứ sức mạnh kia khắc chế nhau hay do…” Dương thầm suy đoán.

“Sức sống! Tử Vong Khí ăn mòn sức sống, gân đen cũng ăn mòn sức sống, vì tranh nhau sức sống nên cả hai cùng yếu đi!”

Lúc này, Đoạn Tuyệt giơ đao lên cao và bổ xuống một lần nữa, có lẽ là lần cuối cùng…

“Âm Vương Hữu Thực chính thức trở thành một xác chết!” Nhìn thấy cảnh Đoạn Tuyệt bổ đao xuống, có người lắc đầu bi quan nói.

Ẩn Đoan Trang hả hê tìm kiếm Thục Trinh để thấy nét mặt của Thục Trinh khi Lý Hữu Thực chết, nhưng lại không thấy Thục Trinh đâu.

Lương Diệt và Tiêu Hồn cũng có chút hả hê nhưng vẫn hơi tiếc vì không thể tự tay giết Lý Hữu Thực.

Trước lưỡi đao bổ xuống, Dương giơ tay lên, trông như một khoảnh khắc chống cự yếu ớt vô nghĩa.

Ai ai cũng nghĩ cánh tay Dương sẽ bị chẻ đôi cùng với cơ thể hắn.

Nhưng không, một lưỡi đao màu đỏ máu đột nhiên từ dưới chém lên.

Keng!

Một vệt lửa bắn ra lóe mắt, hai lưỡi đao cùng ghì lấy nhau khi lưỡi đao đen vừa chạm đến lòng bàn tay Dương.

“Thanh đao màu đỏ máu… Là siêu cấp thánh bảo Xích Long Đao!” Có người kinh hô trước lưỡi đao bất ngờ xuất hiện.

Và người vừa vung đao cứu Dương là một kẻ mình đầy thương tích, áo trắng bị màu của chính hắn nhuộm thành áo đỏ.

“Sùng Hạo!”

Lúc này, Đoạn Tuyệt nhìn thấy lưỡi đao màu đỏ rồi nhìn qua Sùng Hạo, chính Đoạn Tuyệt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì hắn từng thấy thanh Xích Long Đao này cùng với một người…

Dương cũng kinh ngạc, không phải vì thanh đao, mà vì đôi mắt của Sùng Hạo, ánh mắt hắn dường như trở nên vô thức, và hai con ngươi từ khi nào đã chuyển sang màu máu…

Từ trên cơ thể Sùng Hạo, vảy rồng bắt đầu mọc ra chi chít, khác chăng là toàn bộ lớp vảy này đỏ một màu máu, là màu vảy đỏ thật sự chứ không phải vì máu nhuộm mà thành.

Xích Long Bá Vương!

Cả chiến trường trở nên hoàn toàn im lặng khi Sùng Hạo Long hóa, đến khi hắn Long hóa hoàn thành với chiếc sừng đỏ trên đỉnh đầu, có người lắp bắp khó tin: “Bạch… Bạch… Bạch Long Bá Vương lại cũng là Xích Long Bá Vương?”

Màu vảy khi Long hóa không nhất thiết theo một quy luật nhất định nào, nhưng màu vảy của một người Long tộc suốt đời sẽ không thay đổi, điều này vốn là hiển nhiên và chưa từng có ngoại lệ trong lịch sử hơn 4000 năm của đất nước.

Vậy mà giờ đây, một kẻ mang Long Thể Bá Vương, loại long thể có thể xem là biến dị cực hiếm, lại phát sinh biến dị. Biến dị trong biến dị.

Đứng từ xa, Long Thư Hồn và Long Thanh Bồn kinh ngạc che miệng, còn Long Ngạo thì nhíu mày, trong lòng cũng ngập tràn sóng gió, dù khoảng cách khá xa nhưng Long Ngạo vẫn cảm giác được thứ thay đổi không chỉ là màu vảy, mà cả khí chất của Sùng Hạo cũng thay đổi, từ một con bạch long có cả trí lẫn dũng trở thành một con xích long hung hãn cuồng chiến.

Trịnh Thiên Minh cũng không khỏi kinh ngạc, hắn nhìn khắp thân thể Sùng Hạo rồi xoa cằm nói: “Biến dị trong biến dị, thật là một mẫu vật tuyệt vời, hoàn toàn xứng đáng khiến ta phải ra tay thu phục để luyện thành một cương thi độc nhất vô nhị.”

Nghe Trịnh Thiên Minh nói, Xích Long Bá Vương hướng mặt sang gã và gầm lên một tiếng điên cuồng như mãnh thú, nhưng Sùng Hạo chưa xông đến tấn công Thiên Minh vì còn bận cản đao cho Dương.

“Cảm ơn ngươi, Sùng Hạo. Cứ xử Trịnh Thiên Minh đi, Đoạn Tuyệt để ta!” Chợt Dương lên tiếng bằng giọng bình tĩnh, hắn nhẹ nhàng giơ tay chụp lấy lưỡi đao của Đoạn Tuyệt.

Giờ đây, người ta mới phát hiện, trên những ngón tay của Lý Hữu Thực cũng nổi lên những sợi gân đen.

Long Ngạo là người đầu tiên phát hiện, hắn chỉ nhíu mày im lặng như đang suy nghĩ điều gì đó.

Long Thư Hồn lần nữa che miệng vì bất ngờ, rồi nàng nói: “Âm Vương Hữu Thực vậy mà cũng là người của Long tộc, lại còn biết dùng cấm thuật!”

Rồi đến lượt những người khác.

“Chuyện gì nữa? Hết Vô Sắc Tiên Vũ đoạt Phong Vân thần kiếm đến Bạch Long Bá Vương hóa Xích Long Bá Vương, giờ là Âm Vương Hữu Thực cũng có sức mạnh giống Nhất Đao Đoạn Tuyệt?”

Lúc này, Sùng Hạo không còn vướng bận, liền cầm Xích Long Đao lao đến chém Trịnh Thiên Minh.

Trịnh Thiên Minh không chút nao núng, vẫn nụ cười tỏa nắng, vẫn phong thái ung dung, hắn vừa bước lui vừa vẽ nên một vòng xoáy âm dương để cản trở lưỡi đao của Sùng Hạo.

Sùng Hạo lập tức phản xạ, hắn dậm chân lách mình khỏi vòng xoáy để tiếp cận Thiên Minh, nhưng Thiên Minh lại tạo vật cản khiến Sùng Hạo không cách nào tiếp cận.

Thiên Minh đang trêu tức Sùng Hạo, như một gã thợ săn lành nghề đang khiêu khích mãnh thú trước khi ra tay thu phục.

Sùng Hạo quả thật như thú dữ, hắn lại gầm lên, tiếng gầm khiến nhiều người phát run. Rồi thay vì tiếp tục đuổi bắt trong vô vọng, Sùng Hạo đứng lại, hai tay hắn siết chặt thanh Xích Long Đao rồi vung đao chém ra một vệt ánh sáng trắng về phía Thiên Minh.

Nhưng Thiên Minh dễ dàng dùng Hắc Diễm kiếm chém đường đao thành hai nửa, sau đó hắn cười nói: “Còn kém lắm, trở thành cương thi của ta, ta sẽ huấn luyện ngươi trở thành mãnh thú thật sự!”

Sùng Hạo lại gầm lên, liên tiếp vung đao chém tới tấp về phái Thiên Minh, những đường ánh sáng trắng bay đầy trời.

Trinh Thiên Minh vẫn vô sự trước cơn mưa đao.

Có người không khỏi thất vọng nói: “Tưởng gì, chỉ là đổi cái màu khác, còn yếu kém thì vẫn là yếu kém!”

Người khác thì khinh bỉ chê bai: “Thế Hệ Phi Thường cái gì chứ! Ngay cả một dị quang quèn cũng không có nổi, lấy quang hệ loại sơ đẳng nhất đi chiến với Hắc Diễm của Nhất Tiếu, thật là không biết sống chết!”

Người này vừa nói hết câu, đột nhiên phát hiện có điều gì đó không đúng lắm.

Sùng Hạo vẫn chém điên cuồng, nhưng những đường ánh sáng hắn chém ra dường như mỗi lúc một đổi màu, từ màu trắng chuyển dần sang màu đỏ.

Ban đầu nhiều người còn tưởng mình hoa mắt, nhưng khi dụi mắt nhìn lại, những đường đao màu trắng đã bay đến phía Thiên Minh, còn những vệt đao Sùng Hạo mới chém ra chỉ còn là màu đỏ máu.

“Ánh sáng của hắn cũng đổi màu?”

“Làm sao có thể như vậy, rõ ràng ánh sáng trắng của hắn là hệ quang cơ bản nhất, đâu phải dị quang cao cấp mà có thể đổi màu?”

Tuy có thể có nhiều màu khác nhau nhưng quang hệ cơ bản sẽ không thể thay đổi màu sắc, một người luyện quang hệ cơ bản màu vàng thì mãi mãi sẽ chỉ phát ra ánh sáng màu vàng, một người luyện quang hệ cơ bản ra màu trắng sẽ mãi mãi chỉ phát ra ánh sáng màu trắng, trừ khi người đó sở hữu một trong vài loại dị quang có khả năng thay đổi màu sắc. Và điều thứ hai nữa là quang hệ cơ bản rất dễ nhận biết, chỉ cần người luyện hồn đạt đến cấp bậc nhất định, đưa linh lực vào mắt nhìn là có thể nhận ra quang hệ cơ bản.

Ánh sáng trắng Sùng Hạo dùng là loại quang hệ cơ bản nhất, và cũng như long thể của hắn, chuyện quang hệ cơ bản đổi màu là chuyện chưa từng được ghi nhận trong lịch sử.

Nhưng Sùng Hạo lần nữa sáng tạo nên kỳ tích. Và lúc này, trên đỉnh đầu hắn, một quả cầu ánh sáng màu đỏ đang từ từ hiện ra.

Hạo có nghĩa là bình minh. Nhìn quả cầu sáng đỏ rực đang hiện ra trên đầu Sùng Hạo, nhiều người không khỏi có cảm giác như đang ngắm nhìn một ánh bình minh, một ánh bình minh màu máu, và cũng là…

“Một loại dị quang hoàn toàn mới đang khai sinh!” Có người hiểu biết về dị quang thuộc tính thì thào nói.

Không chỉ trong Địa Tâm Cảnh…

Biển Đông, hừng sáng.

Nhiều nơi trên khắp đất nước, người người, nhà nhà thức giấc và mở cửa chào đón ánh bình minh.

Nhưng thứ họ thấy của sáng hôm nay, là một ánh bình minh màu máu.

Ánh Dương lười biếng ôm chăn ngủ vùi trong một căn phòng có cửa kính nhìn ra biển cả.

Chợt có gì đó khiến nàng thức giấc.

Ngái ngủ, Ánh Dương định nhắm mắt ngủ tiếp, nhưng ánh sáng đỏ rực rọi vào phòng khiến nàng phải mở mắt nhìn ra.

Một vầng mặt trời màu máu.

“Một dị quang mới được sinh ra…” Ánh Dương thì thào.

Khi dị quang mới được sinh ra, mặt trời hoặc mặt trăng, hoặc các vì sao sẽ phát sinh dị biến, đây là một truyền thuyết mà hầu như người luyện quang hệ nào cũng biết, nhưng có một bí mật còn lớn hơn, đó là, dị quang càng mạnh thì hiệu ứng càng rõ rệt, và từ xưa đến nay, chỉ có Thiên Cực Thánh Quang mới có hiệu ứng mạnh mẽ tương tự với lần này.

Đế quang đã có đối thủ xứng tầm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân